Tần Sở nhìn theo hướng mà Hoắc Miên nhìn, sau khi thấy được cô gái đó thì tỏ vẻ rất bình tĩnh.
Bởi vì ở trong mắt của Tần đại nhân, loại nhân vật như Dương Tú Bình, đều là người qua đường không đáng nhớ tới.
Mùng bốn tháng Giêng, Dương Tú Bình xuất hiện trong nhà hàng Nhật nổi tiếng ở thành phố. Chẳng lẽ chuyện này không đủ lạ hay sao?
Chi phí tiêu dùng ở nơi này không thấp, một bữa ăn tốn hơn một nghìn tệ.
Không phải Dương Tú Bình nói là về nhà ăn Tết rồi à? Sao cô ta quay lại nhanh như vậy?
Ăn mặc rất xinh đẹp, cả người từ trên xuống dưới không còn vẻ quê mùa nữa.
Thế nhưng, cách phối đồ lại rất buồn cười.
Ngày mùa đông, lại mặc quần da màu đen lấp lánh và áo lông thú màu đen, mang giày da màu đen.
Nhất là khi vóc người của Dương Tú Bình không được đẹp lắm, đó là vóc người quả lê điển hình.
Cho nên, cô ta mặc một thân đen như vậy, nhìn từ xa lại, rất giống gấu đen.
Cô ta đi ra ngoài rồi đón một chiếc taxi đi mất.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com