Lời nói của Bố Đinh như tiếng sét đánh ngang tai…
Sau khi cặp sinh đôi rời đi, phòng bệnh liền trở nên yên tĩnh hơn hẳn.
"Trời ạ, cuối cùng cũng đi rồi…" Đường Xuyên thở dài một hơi, dường như anh ta cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.
"Sau này nếu không có gì thì đừng có trêu đến cặp sinh đôi, hai đứa nó lợi hại lắm, ngay cả Hoắc Miên cũng cảm thấy đau đầu." Ngụy Liêu cười.
"Đúng đấy… Đường Xuyên tôi sống lâu như vậy rồi mà chưa gặp đứa trẻ nào lợi hại đến như vậy… Hai đứa vẫn là trẻ con à? Cảm giác như sắp thành tinh vậy…"
"Không có cách nào khác, ai bảo gen cha mẹ người ta quá mạnh chứ… đến thế hệ này thì như người biến dị ấy, cậu thấy thế nào hả cậu Tô?" Ngụy Liêu cười nhìn Tô Ngự.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com