Thấy Hoắc Miên tránh né, Tần Sở chậm rãi lên tiếng từ chối: "Ngại quá, vợ tôi… không thích lộ mặt."
"Ồ, vậy được rồi." Cô gái kia cảm thấy đáng tiếc đứng sang bên cạnh.
Hoắc Miên vẫn luôn cúi đầu yên lặng đi theo sau Tần Sở, chỉ sợ có ai chú ý tới cô.
Chị em nhà họ Tống đứng cách đó không xa nhìn thấy vậy thì sắp tức điên.
Vì khá là ghét Tống Dĩ Thi nên lúc bước vào, Hoắc Tư Khiêm thà đi một mình chứ nhất định không chịu đi cùng cô ta.
Cuối cùng Tống Dĩ Thi hết cách phải ngồi cùng cô em họ Tống Dĩ Huyên.
Hai chị em nhà họ Tống ăn mặc đẹp đẽ sang trọng. Trang phục khoác lên người là bộ váy dạ hội hơn mấy trăm nghìn nhân dân tệ, khoác thêm một chiếc áo lông bên ngoài.
Tống Dĩ Thi cực kỳ thích màu trắng, lúc nào cũng trang điểm cho mình như tiên nữ. Cô ta nghĩ làm như vậy mới hợp với danh xưng nữ thần của mình.
Có điều hai cô chải chuốt tỉ mỉ như thế vẫn không thành tiêu điểm của cánh phóng viên mà ngược lại là Hoắc Miên.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com