"Vẫn chưa ạ. Con sợ lỡ như, nói cho nhiều người cũng không tốt..." Trong lòng Hoắc Miên không chắc chắn lắm, lỡ như đại sư xem không chính xác thì sau này sẽ mất mặt lắm, vì thế cô vẫn chưa nói cho Tần Sở biết.
Nhưng mà bà Tần hình như không thể chờ đợi được nữa: "Ôi chao, không đâu, vị đại sư này rất lợi hại, ông ấy nói có thì chắc chắn có."
Sau đó, bà Tần không chờ Hoắc Miên nói thêm gì, mà đã chủ động gọi điện cho con trai.
"A Sở à, mẹ nói cho con một tin tốt... Hôm nay mẹ đưa Tiểu Miên đến gặp một vị đại sư rất linh để xem bói, con đoán xem đại sư nói thế nào? Ha ha, đại sư nói con bé là người nhiều con, nhà họ Tần chúng ta sắp đông vui rồi..."
Ánh mắt bà Tần lộ rõ sự vui vẻ, bà ta nói một lèo hết tất cả mọi chuyện cho Tần Sở.
Hoắc Miên cúi đầu thấp xuống, cô thực sự xấu hổ khi được khen khắp nơi như vậy, dù sao bây giờ mình vẫn chưa mang thai mà?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com