"Điều các cậu muốn nói tôi đều hiểu rõ, không cần khuyên tôi, thực ra... Tần Sở có thể trở về vào lúc này, tôi rất cảm kích, bằng không... chờ sau khi tôi cầu hôn thành công, cậu ta lại trở về, tôi sẽ càng thêm khó chịu, tôi sẽ cảm thấy thứ vốn nên thuộc về tôi bị người ta đoạt mất... Ha ha, cảm giác bây giờ chỉ là... những gì chiếm đoạt của người khác quá lâu thì phải trả lại cho người đó... Còn nữa... các cậu phải biết, Hoắc Miên không sai... cô ấy chưa từng chấp nhận tôi, chưa từng cho tôi hy vọng, giữa chúng tôi cũng không tồn tại bất kỳ mờ ám gì... Cùng lắm tất cả chỉ là mơ mộng hão huyền của tôi mà thôi... Cho nên, tuyệt đối không được đi trách cứ cô ấy, tăng thêm gánh nặng trong lòng cô ấy... Cảm ơn mọi người, tôi muốn yên tĩnh một chút... còn lại giao cho mọi người."
Nói xong, Tô Ngự cởi áo vest trắng ra, đứng dậy rời đi...
Anh ta chỉ để lại một nỗi bi thương nồng đậm.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com