"Nói thử xem nào." Tô Ngự cầm chén rượu, kiêu ngạo nhìn Đường Xuyên.
Trong tình huống bình thường, anh ta cũng không coi trọng mấy cái ý kiến xấu xa mà Đường Xuyên nghĩ ra, bởi vì mấy cái thứ anh ta nghĩ ra đều không đáng tin...
"Thế cậu nói cho tôi biết trước, lúc nào cậu định cho mấy công chúa dùng cái du thuyền kia?" Đường Xuyên hưng phấn hỏi.
"Ít nhất cũng phải ba, bốn tuổi đi, bây giờ chúng còn quá nhỏ... Tôi không dám dẫn bọn trẻ đến đó, sợ xảy ra sơ suất gì." Tô Ngự nghĩ.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com