"Mẹ, con ghét Tô Ngự." Tống Dĩ Thi sầm mặt, thẳng thắn từ chối.
"Giờ dù con có thích cũng không được nữa, nhà họ Tô vừa gọi điện sang, lão thủ trưởng đã từ chối khéo lời đề nghị của cha rồi." Thị trưởng Tống có vẻ không vui bước tới nói.
"Vậy vừa hay, dù sao con cũng không định gặp Tô Ngự. Anh ta không khiến người ta thích nổi, kém xa Tần Sở…" Tống Dĩ Thi đánh giá đầy ác độc.
"Thi Thi, cha hỏi con, con hạ quyết tâm chen vào giữa cuộc hôn nhân của Tần Sở sao?" Đây là lần đầu tiên thị trưởng Tống chính thức hỏi con gái ông ta vấn đề nghiêm túc như vậy.
"Đúng." Tống Dĩ Thi trả lời quyết đoán, không hề nghĩ ngợi.
Thị trưởng Tống thất vọng nhìn con gái mình: "Thi Thi, bên ngoài có cả cánh rừng bạt ngàn như thế, con cần gì cứ khư khư ôm lấy một thân cây?"
"Sự ưu tú của Tần Sở, không ai có thể thay thế được."
"Nhưng nó có vợ rồi." Bà Tống chen vào một câu.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com