"Anh chưa về đâu vợ… Anh còn ở thành phố khác, chưa lên máy bay nữa." Tần Sở nhẹ giọng trả lời.
"À… vậy tối nay anh có về không?" Hoắc Miên hơi thất vọng, hiện giờ cô trở nên siêu cấp bám người, không muốn Tần Sở đi công tác một chút nào cả, nhất là qua đêm ở thành phố khác.
Bởi vì nếu chỉ có một mình cô ở trong phòng ngủ biệt thự Nam Sơn, thì cô sẽ cảm thấy rất cô đơn.
Dù cô biết rõ trong nhà có nhiều nữ giúp việc, nhưng cô vẫn sẽ cảm thấy trống rỗng không gì sánh được.
"Có về, khoảng tám giờ tối, em không cần chờ anh về ăn cơm, anh về muộn lắm."
"Vâng, em đến chỗ mẹ ăn cơm. Được rồi, có một bộ phim điện ảnh đang chiếu hay lắm, anh có muốn đi xem cùng em không?"
"Anh không biết cụ thể sẽ về lúc mấy giờ, đợi em ăn cơm xong rồi chúng ta quyết định."
"Vậy cũng được." Hoắc Miên gật đầu cúp điện thoại.
Ở bên kia, sau khi Tần Sở tắt điện thoại của Hoắc Miên, thì Rick gọi điện thoại tới.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com