"Cưỡng hôn? Chị hai này, sức tưởng tượng của chị thật phong phú." Tô Ngự cũng choáng váng.
"Mau xuống xe đi, nếu không thì chúng ta cứ tiếp tục dây dưa ở đây đó." Tô Ngự mất kiên nhẫn, chỉ về phía những chiếc xe ở phía sau.
Bởi vì bọn họ đột nhiên dừng xe trên cầu vượt, nên phía sau lập tức tắc đường, mọi người bóp còi inh ỏi.
Cảnh sát giao thông cũng chạy tới, nhưng thấy Tô Ngự thì không dám tiến lên hỏi chuyện, mà chỉ cầm bộ đàm trấn an đoàn xe phía sau.
Hoắc Miên quay đầu nhìn thì lại càng thêm hoảng sợ. Cô mới dừng xe hơn mười giây mà đã làm tắc những bốn mươi, năm mươi chiếc xe.
Tình cảnh khá kinh hoàng, tiếng còi xe inh ỏi khiến cô vô cùng buồn bực.
Cuối cùng, cô đành quyết định xuống xe.
Hoắc Miên không tình nguyện mở cửa xe, xuống khỏi ghế lái.
"Chuyện gì? Nói mau đi."
Tô Ngự nhìn Hoắc Miên, rồi tháo một thứ trên cổ mình xuống, dúi vào trong tay cô.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com