Đúng lúc này lò vi sóng kêu "tích tích", có cả tiếng nước sôi, Hoắc Miên lập tức đẩy Tần Sở ra, xấu hổ đứng dậy.
"Kìa… Nước sôi rồi, chúng ta ăn lẩu đi."
"Ừ."
Mặc dù Tần Sở vẫn chưa thấy đủ, vẻ mặt anh hiện rõ vẻ chưa được thỏa mãn, nhưng anh vẫn nghe lời Hoắc Miên.
Đôi vợ chồng trẻ ăn lẩu nóng hổi trong thời tiết mát mẻ vào những ngày cuối mùa hè đầu mùa thu, cảm giác cực kì ấm áp.
Lúc này, điện thoại Tần Sở vang lên…
"Gì đấy?"
"Tôi vừa tan làm, ra ngoài uống một chén đi." Giọng Cao Nhiên hào hứng nâng cao.
"Không đi."
"Vì sao?" Thấy tên nhóc Tần Sở này từ chối, Cao Nhiên lập tức cảm thấy khó chịu.
"Tôi ăn ở nhà rồi."
"Hóa ra là đang ở cùng vợ, tôi còn chưa ăn cơm, hay là hôm nay tôi qua đấy ăn chực một bữa."
"Không được." Tần Sở quả quyết từ chối.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com