Hoắc Nghiên Nghiên tưởng rằng Tô Ngự có hứng thú với cô ta, lập tức vui mừng nhướn mày.
"Anh Tô, tên tôi là Hoắc Nghiên Nghiên, Nghiên là chữ nữ có thêm một chữ mở."
"Nữ….... Mở? Tên gọi cũng phóng đãng phết đấy."
Tô Ngự nói câu đó xong, những người xung quanh cũng không nhịn được bật cười…
Hoắc Nghiên Nghiên lập tức cảm thấy rất xấu hổ…
"Anh Tô… Từ lâu tôi đã được nghe danh của anh, hôm nay mới có vinh hạnh được gặp, ly này tôi mời anh."
Nói xong, Hoắc Nghiên Nghiên nâng ly kính rượu rồi uống một hơi cạn ly rượu vang đỏ, nhìn có vẻ cũng hào sảng.
Tiếc là Tô Ngự không hề nể mặt… Anh ta bỏ ly rượu trong tay xuống bàn trà, hoàn toàn không có ý định muốn uống.
Sắc mặt Hoắc Nghiên Nghiên trở nên hơi khó coi… Cô ta không ngờ là Tô Ngự lại không nể mặt đến vậy…
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com