"Ừ, đúng, tôi phải đến thủ đô, tôi không thể chưa biết rõ ràng mà suy nghĩ lung tung được."
Có lẽ là do quá căng thẳng, thế nên mất đi năng lực suy nghĩ, nghe Hoắc Miên nói như vậy, tâm trạng Ngô Hiểu Tuyết đã ổn định lại rất nhiều.
"Mấy ngày tới, mỗi ngày tiêm một liều progesterone để giữ thai, còn phải chú ý chế độ ăn uống nữa. Cô xin nghỉ làm vài ngày ở nhà dưỡng thai đi, đợi đến khi khỏe lại thì hẵng đến thủ đô."
"Ừ." Ngô Hiểu Tuyết gật đầu, cô ta cũng biết đề nghị của Hoắc Miên rất tốt.
Sau khi làm một loạt các xét nghiệm, đã là mười hai giờ rưỡi khuya.
Hoắc Miên lái xe đưa Ngô Hiểu Tuyết về nhà, sau đó mới lái xe về Hoàng Gia Lâm Uyển.
Gần một giờ cô mới về tới nhà, cả người mệt mỏi đi vào phòng tắm tắm nước nóng.
Lúc cô đi ra, thấy một tin nhắn của Ngô Hiểu Tuyết.
"Hoắc Miên, cảm ơn cô, may là hôm nay có cô đi cùng tôi."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com