Hoắc Miên nghe xong thật sự rất muốn nói, anh hỏi cái này khác gì nói nhảm? Anh dám so sánh với Tần Sở à?
Nhưng Hoắc Miên là một đứa bé ngoan, sẽ không ăn nói thô tục như vậy, nhất là khi đang ở khu điều dưỡng phía Nam này.
Cuối cùng cô ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Tư Khiêm rồi hỏi ngược lại: "Tôi rất tò mò, không biết anh lấy đâu ra dũng khí để hỏi vấn đề này thế?"
"Có một số việc không phải là cứ đông người cho nó là đúng thì nó sẽ đúng, anh muốn thử một lần, biết đâu lại có đáp án khác."
"Không có, không có đáp án nào khác, anh không thể so sánh được với Tần Sở, trong lòng tôi, tất cả mọi người trên thế giới này đều không bằng Tần Sở." Hoắc Miên không hề thay đổi chút nào, nói rất trực tiếp.
"Chậc chậc... Cô em gái này của tôi đúng là si tình thật đấy."
"Không liên quan đến việc si tình, mà là tùy việc mà xét thôi."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com