Lên xe, Lãnh Nhược Băng mới nhớ tới: "Hỏng rồi, mẹ quên nói với Bá tước Louis chuyện của Tiêu Hàn. "
"Con cũng quên chưa nói." Lam Thiên Vũ đau đầu đỡ trán, "Mẹ nhìn tư thế hiện tại của anh ta đi, chín con trâu cũng kéo không lại, hiện tại nói với anh ta chuyện của Tiêu Hàn, lỡ như anh ta đối phó ngược lại với Tiêu Hàn thì phải làm sao?"
"Con nói cũng phải." Lãnh Nhược Băng thở dài một hơi, "Tính cách của Bá tước Louis này thật đúng là cố chấp, mẹ cũng hết cách với cậu ta."
"Con sẽ không tiếp tục ngồi chờ chết." Lam Thiên Vũ lắc đầu, "Nhất định sẽ có giải quyết vấn đề này, nhất định có. . ."
"Nếu không chúng ta lại cầu xin cô Dania?" Lãnh Nhược Băng hỏi.
Lam Thiên Vũ không nói gì, cô im lặng mấy giây, rồi sau đó nói với Triệu Quân: "Lái xe."
"Vâng."
. . .
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com