Trong đầu anh chợt lóe lên, Dạ Diễm cuống quít dừng lại, Lam Thiên Vũ đã hoàn toàn mất ý thức, bất động, như thể. . . . .một người đã chết, từ đôi mắt còn lộ ra những giọt nước mắt tuyệt vọng.
"Lam Thiên Vũ, Lam Thiên Vũ. . . . . ." Dạ Diễm luống cuống mặc quần áo, ôm lấy Lam Thiên Vũ, "Tỉnh lại đi, mau tỉnh lại, đừng giỡn, đừng có giả vờ chết để gạt rôi, Lam Thiên Vũ. . . . ."
Lam Thiên Vũ vẫn không có phản ứng gì, cơ thể cô chảy nhiều máu hơn, sắc mặt càng khó coi, đôi tay Dạ Diễm đang run lên, hướng vào phía trước của xe hét lên: "Dừng xe, dừng xe! ! !"
Chiếc Lincoln phiên bản kéo dài bỗng nhiên dừng lại, Triệu Quân đi xuống từ buồng lái, ở bên ngoài hỏi: "Cậu chủ, có chuyện gì vậy?"
"Gọi bác sĩ, mau gọi bác sĩ sản khoa đến đây, nhanh ——" Dạ Diễm bây giờ mới biết sợ hãi, sợ đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com