Trực thăng đáp xuống sân bay của khu tị nạn thứ ba, Bennett sửa sang lại áo xống, một tay giữ mũ, ông bước xuống máy bay, nhìn về phía xa, nơi này không hề phát sinh bạo động, lối đi bên trong có rất nhiều người mặc áo đen đang đứng chờ, người phụ trách khu tị nạn thứ ba là Hoàng Dự dẫn theo cấp dưới đợi ông đã lâu.
"Ngài có việc cứ gọi điện thoại được rồi, không cần tự mình tới như vậy." Hoàng Dự cung kính nói.
Bennett xua tay, ra hiệu cho Hoàng Dự dẫn đường: "Tôi muốn gặp vài người, chuyện rất gấp, cậu đã báo với họ chưa."
"Tôi đã làm theo ý ngài, các cô ấy đang ở trong phòng họp chờ rồi."
Đoàn người đi vào khu vực trung tâm của khu tị nạn, đi qua một hành lang khúc khuỷu, cuối cùng tới phòng họp. Bennett để vệ sĩ chờ bên ngoài, chỉ có ông và Hoàng Dự bước vào trong, bên trong có ba người phụ nữ, chính là Hella, Aurora và Nhất Diệp Thanh. Cả ba quay đầu lại, nhìn chằm chằm Bennett.
"Các hạ."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com