Trên trán Phi Thiên Giao Ngư bị khảm một vật giống như quả thông màu xanh biếc. Một nửa quả thông ghim ngập vào đầu Phi Thiên Giao Ngư, nửa còn lại lộ ra bên ngoài lập lòe ánh sáng xanh biếc, nhìn từ xa giống như trên trán nó mọc ra một con mắt dọc màu xanh.
Mỗi lần quả thông chớp sáng, thân thể Phi Thiên Giao Ngư lại run lên theo như bị động kinh.
Vết thương trên người Phi Thiên Giao Ngư không phải là quá nặng, nhưng thân thể cứ chìm dần như mất đi ý thức.
"Thứ phun ra từ quả Bích Lạc chính là nó sao? Chắc là nó khiến Phi Thiên Giao Ngư mất ý thức rồi." Hàn Sâm nghĩ vậy, bèn cầm kiếm Thái A bơi về phía Phi Thiên Giao Ngư.
Phi Thiên Giao Ngư chỉ còn hơi co giật, không còn khả năng tự mình di chuyển. Hàn Sâm nhanh chóng tới gần, cầm kiếm Thái A đâm mạnh vào quả thông xanh biếc kia.
Keng!
Mũi kiếm Thái A đâm vào quả thông làm phát ra một tiếng vang trầm, lại không thể làm tổn thương đến nó dù chỉ là một chút.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com