"Chỉ bị phỏng chút xíu thôi mà, đối với phù thủy thì nó quá bình thường, chỉ có lũ nhóc được nuông chiều như mấy đứa mới lấy làm lạ thôi."
Khuôn mặt của Grindelwald hiện lên nét mất tự nhiên, lão vung tay ra để thoát khỏi tay Alina.
"Cháu chỉ không ngờ rằng…"
Alina nhặt củ khoai tây bị nướng đen sì kia lên, nhẹ nhàng bẻ đôi nó ra. Không nằm ngoài dự đoán, bên trong củ khoai đã hoàn toàn chín hết rồi, mùi thơm đặc trưng của thức ăn ập vào mũi.
Mặc dù trông nó rất xấu, nhưng nếu cô đoán không nhầm thì có lẽ nó chính là củ khoai thành công nhất của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất này rồi.
"Đừng có nghĩ nhiều, ta chỉ không muốn cháu mang đồ ăn đi nghịch một hồi rồi khóc lóc chạy tới quấy rầy ta nghỉ ngơi thôi. Với cả…"
Nhìn Alina muốn nói rồi lại ngưng, Grindelwald tỏ vẻ chán ghét hừ một tiếng:
"Đừng có tỏ ra cái biểu cảm làm người ta chán ghét đó, ta chưa đáng thương tới mức cần một cô bé phải thương hại đâu. Được rồi, cháu có thể đi rồi đấy."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com