Ngay lúc người đàn ông lưng gù giơ cao chiếc rìu chuẩn bị bổ về phía Nguyên Vô Ưu – người vẫn luôn ngồi yên trong xe. Văn Vô Hà nhanh như chớp bay vọt vào từ cửa sổ, cúi người ôm lấy nàng, hai chân hơi mượn lực, nhẹ nhàng lui xa về sau hơn mười trượng. Lâm Duy Đường cũng đỡ được rìu, bắt đầu đánh nhau với tên lưng gù.
Mộc Vũ còn chưa kịp thở phào, bên tai lại xuất hiện cảm giác sắc lạnh, hắn tránh được nguy hiểm chỉ trong gang tấc, một sợi tóc rơi xuống trước mắt. Nếu vừa nãy hắn không nhanh thì chỉ sợ thứ bị chém đứt chính là tai của hắn. Giờ đã không còn gì phải lo lắng, hắn sẽ không tiếp tục để mặc tên kia làm càn.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com