"Ngọc Thúy, có phải bây giờ ngày nào ngươi cũng rất bận không?"
"Phải... phải, sao... sao thế?" Ngọc Thúy cảm thấy Ngọc Châu khác thường làm nàng có chút sợ hãi trong lòng.
"Vậy thì tốt quá, gần đây ta rất rảnh, ta đến giúp ngươi nhé."
"Cái gì?"
"Đừng cái gì nữa, đi thôi, chúng ta đi nghiên cứu bữa tối hôm nay. Hình như hai ngày nay chủ tử không muốn ăn lắm, chúng ta đổi..."
Thấy Ngọc Châu dâng trào ý chí chiến đấu kéo Ngọc Thúy bàn bạc về bữa tối, Tiểu Đào Tử nhìn về phía căn phòng, sau đó cảm thấy ông cũng nên học theo Ngọc Châu bắt đầu tìm một chức vụ để tiếp tục phát sáng tỏa nhiệt mới được.
U Tam chợt lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Đào Dao, ghé vào tai ông thầm thì vài câu rồi lặng yên không tiếng động rời đi.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com