Mọi người tạm thời thời đã bình tĩnh trở lại, nhưng sự bình tĩnh này khiến người ta cảm thấy bất an cùng áp lực.
Trong đình ngắm cảnh lúc này, những người vốn đã dần thoải mái ngắm mai, đều đang âm thầm kinh ngạc trước cảnh tượng này, đáy lòng liên tục phỏng đoán về sự xuất hiện của Sử Ngưng Tương.
Nguyên Tích Trân liếc nhìn Nguyên Vô Ưu từ đầu đến cuối vẫn chưa lên tiếng: "Có hoàng tỷ ở đây, các nàng ấy cũng là người mà hoàng tỷ muốn gặp, là Tích Trân đã mạo phạm rồi."
Nguyên Vô Ưu biếng nhác ngắm nghía tách trà trên tay mình: "Nếu hoàng muội đã biết mình mạo phạm, thì có lẽ bản công chúa cũng không nên tính toán với muội, chẳng qua..." Nguyên Vô Ưu ngẩng đầu, cười mà như không cười dõi theo Nguyên Tích Trân, đôi môi đỏ thắm của nàng khẽ mấp máy, chậm rãi thốt lên câu: "Không có lần sau nữa."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com