Nước Sở có sự tồn tại của Sở Tuyệt nên chưa một lần bại trận, e rằng Nguyên Hạo Thiên cũng chính vì nguyên nhân này mà không gây chiến quy mô lớn với nước Sở, mặc dù nước Sở vẫn luôn gây rối với Đại Nguyên.
"Ơ, Mộc đại ca, huynh xem kia là cái gì?"
Suy nghĩ của Nguyên Vô Ưu bị tiếng gọi ngạc nhiên đầy hiếu kì của Diệp Tuyết cắt đứt, đợi sau khi đè nén hết những tâm tư trong lòng xuống, nàng mới chậm rãi mở mắt làm lộ ra đôi đồng tử trong sáng và dịu dàng.
Mộc Vũ nhìn theo hướng Diệp Tuyết chỉ, chỉ thấy cách đấy không xa có một bóng đen đang lao vun vút. Bỗng một tia chớt xẹt nhanh qua đường chân trời, Mộc hộ vệ nhìn thấy rõ là một chú chó mực, nó đang phi vút vào phía trong rừng cây.
"Thì ra là một con chó mực, chạy bán sống bán chết, lẽ nào là do sợ sấm chớp?" Diệp Tuyết lẩm bẩm nói.
Mộc Vũ liếc nhìn Diệp Tuyết, hắn vốn dự định cho xe dừng lại nhưng giờ vẫn cứ tiếp tục lên đường.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com