Loan Nguyệt Luân bay ra, một tầng ánh sáng trong sáng thánh khiết bao lấy Minh Triệt.
Vũ Nguyệt cười lạnh một tiếng, ngón tay như hoa lan tách ra.
Minh Triệt cười khổ, Loan Nguyệt Luân là pháp bảo được luyện theo phương pháp luyện khí của Vũ Nguyệt. Hắn vừa ý với nó là vì hắn sợ lò luyện Thiên Địa nên mới nghĩ rằng sẽ có thêm một tầng phòng hộ, nhưng làm sao mà nó ngăn được Vũ Nguyệt.
Năm tia sáng xanh như năm sợi dây đàn sáng long lanh, gảy trên người hắn. Loan Nguyệt Luân không xoay tròn bay lượn nữa mà rơi xuống trong tay Minh Triệt. Trong chớp mắt, ánh sáng trong veo kia liền bay đến trước mắt hắn. Lúc này, đột nhiên hư ảnh Thủy Kỳ Lân màu xanh nhảy ra, há miệng nuốt ánh sáng kia vào, rồi bỗng nhiên hóa thành một luồng sáng mỏng màu xanh phủ lên người Minh Triệt. Trên áo bào màu đen của hắn xuất hiện từng vầng hào quang màu xanh. Ngực hắn hơi lạnh, hư ảnh Thủy Kỳ Lân biến mất.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com