Tô Tiểu Miêu chợt nhớ đến một việc, "Hôm qua Thẩm Mặc Thần nói là con của anh ấy chuẩn bị đi học ở thủ đô, nên vợ chồng anh ấy cũng tạm thời dọn đến đây. Có khi nào con anh ấy cũng học ở Học viện Hoàng gia không?"
"Chắc vậy, nếu đến trường đó còn không quản nổi con gái Thẩm Mặc Thần thì chẳng nơi nào quản nổi đâu." Cố Hạo Đình đáp.
Hắn mở ba lô của Điểm Điểm, bỏ hết hoa quả ra ngoài.
"Thế mình mau đến trường đi ba. Ngày mai là con được đi học đúng không? Bao giờ con quỷ đáng ghét đó mới đi học ạ?" Điểm Điểm hỏi.
Chẳng hiểu sao Tô Tiểu Miêu cứ có cảm giác nguyên nhân chủ yếu khiến Điểm Điểm muốn đi nhà trẻ chính là Thẩm Thủy Mạt.
"Hôm nay ba sẽ liên hệ với hiệu trưởng, chắc ngày mai là con đi học được rồi. Còn về Thẩm Thủy Mạt, ba không chắc khi nào cô bé mới đến trường."
Điểm Điểm hơi thất vọng, lại hỏi: "Nhưng chắc chắn sẽ đi đúng không ạ?"
Cố Hạo Đình nhướng mày, nhìn cậu bé đầy ẩn ý.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com