Lâm Sơ Tâm trở về phòng bệnh, cô đặt bữa sáng của cậu lên bàn nhỏ, nhìn vẻ mặt âm trầm của cậu, giống như cảm xúc cũng không quá tốt, hình như hai người thật sự cãi nhau rồi.
Cô sắp xếp xong, ngồi vào phía đối diện cậu.
''Hàn gia, ăn đi!''
Lúc này Hàn mới cầm lấy muỗng nhỏ uống cháo, nhưng vẻ mặt lại âm trầm, khiến cho Lâm Sơ Tâm cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.
Cô cũng uống cháo, sau cùng thật sự không nhịn được mà mở miệng.
''Hai người cãi nhau sao? Vừa rồi em thấy Nhất Phàm hình như rất không vui.''
Tuy cô gặp người đàn ông kia không có mấy lần, nhưng trước đây vẻ mặt cậu ta tuy nhạt, nhưng không đến mức khiến nguwoif ta cảm thấy lạnh lẽo. Mà vừa rồi, cô lại cảm thấy toàn thân cậu ta giống như đều đóng băng.
Lệ Cảnh Hàn ngẩng đầu lên, chạm phải đôi mắt to chứa đựng tò mò của cô.
''Không có việc gì, chỉ là Nhất Phàm hình như đã thay đổi, làm anh hơi tức giận thôi.''
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com