webnovel

Chương 010

Editor: Nguyetmai

  Sau khi hai người quyết định xong thì tiến hành giải tán đội. Phong Bất Giác vẫn có thể nhìn thấy trạng thái hiện tại của Vương Thán Chi trong bảng danh sách bạn bè, nhanh chóng chuyển từ trạng thái "Nhàn rỗi" sang "Đang vào chơi", nhưng cụ thể là hình thức gì thì không hiển thị ra, đây cũng là vì muốn đảm bảo thông tin của người chơi không bị người khác biết được.

  Trong bảng chọn cơ bản của "Khu vui chơi đáng sợ", nội dung hiện có ba loại, chia thành [Người chơi cùng chơi gần đây] [Bạn bè] và [Danh sách đen]. Không thể gửi lời mời kết bạn và kéo người chơi vào danh sách đen trong phó bản, chỉ khi ở trong không gian đăng nhập mới có thể tiến hành những thao tác này.

  Làm thế nào để từ chối người khác một cách "lễ độ" luôn là một vấn đề khó trong xã giao, công ty Mộng cũng đã hao tâm tổn trí cho vấn đề này. Tuy khoang game hiện tại đều cung cấp tính năng chỉnh sửa bề ngoài ảo (không cần đăng nhập vào game chỉ định vẫn có thể sử dụng tính năng này độc lập, Phong Bất Giác không sử dụng vì anh không quan tâm chuyện này, mà con người anh vốn dĩ rất yêu thích cái đẹp), dù biết "nữ game thủ" gặp được trong game chưa chắc đã là người đẹp thật sự, nhưng tỷ lệ nhận được lời mời kết bạn của người chơi nữ thường khá cao.

  Còn có hiện tượng "ôm đùi", sau này khi Phong Bất Giác chơi game thì rất hay gặp tình trạng này. Sau khi phó bản kết thúc thì luôn nhận được rất nhiều lời mời kết bạn. Đương nhiên, đây cũng là một việc rất bình thường, so với một người bạn chưa chắc đã đáng tin cậy thì mọi người thường có xu hướng chọn người chơi mạnh hơn mình để cùng chơi game, làm vậy có thể giảm được không ít độ khó của game.

  Cho dù là ý đồ tìm cái đẹp hay là muốn ôm đùi kẻ mạnh, hoặc chỉ đơn thuần là muốn kết bạn thì chuyện bị từ chối luôn khiến người ta cảm thấy rất khó chịu. Công ty Mộng liền nghĩ ra cách làm như hiện tại, để người chơi chỉ có thể gửi yêu cầu kết bạn trong không gian đăng nhập, nếu bị từ chối thì chỉ có bạn và đối phương tự biết trong lòng, hơn nữa lúc đó phó bản cũng đã kết thúc, người chơi sẽ không đến mức vì tâm trạng không thoải mái mà làm ảnh hưởng đến chuyện vượt map.

  Chỉ có người chơi đã trở thành bạn bè mới có thể trực tiếp nói chuyện qua màn hình trong không gian đăng nhập như đang dùng điện thoại. Nhưng game này không cung cấp tính năng nói chuyện qua video, người khác không nhìn thấy biểu cảm trên mặt của bạn. Nếu hai người chơi không phải là bạn bè của nhau thì chỉ có thể dùng tính năng nhắn tin để giao lưu. Trong thời gian thật hai mươi bốn giờ, một bên có thể gửi liên tục nhiều nhất ba tin nhắn. Nếu đối phương không trả lời, tin nhắn thứ tư sẽ không thể gửi đi. Nội dung của mỗi tin nhắn không được quá một nghìn từ, nội dung cũng bị hệ thống giám sát. Tin nhắn có nội dung đe dọa hoặc làm phiền sẽ bị hệ thống trực tiếp ngăn chặn, hơn nữa hệ thống sẽ viết một tin nhắn gửi cho đối phương, nói rõ người chơi nào đó đã gửi tin nhắn đe dọa bạn, hoặc người chơi nào đó đã viết tin nhắn làm phiền bạn, bạn có muốn đưa người chơi đó vào danh sách đen hay không.

  Một khi người chơi bị ai đó đưa vào danh sách đen thì đồng nghĩa với việc hoàn toàn ẩn người đó đi, sau này có chọn bất kỳ hình thức nào cũng không gặp phải đối phương, cũng không nhận được tin nhắn của đối phương. Nếu một đội nào đó mời bạn vào và thành viên trong đội có người chơi trong danh sách đen của bạn thì hệ thống sẽ gửi thêm nhắc nhở trước khi bạn chấp nhận tham gia vào đội.

  Hạn chế của thiết lập này có thể giới hạn tối đa khả năng người chơi sẽ vào cùng đội với người mà mình cực kì không muốn tiếp xúc trong game, Công ty Mộng cũng đã suy nghĩ rất thấu đáo vấn đề này.

  Đương nhiên, tình hình thực tế sẽ nhẹ nhàng hơn, đa số người chơi sau khi bị từ chối kết bạn thì sẽ không thử bất kỳ thao tác gì khác, chỉ tiếp tục tiến vào vòng tiếp theo là được. Viết một tin nhắn mỉa mai đối phương tự cao tự đại gì đó chỉ đổi lại được việc mình bị kéo vào danh sách đen, chính là vì cái gọi là bèo nước gặp nhau, không ai chơi game mà muốn tự chuốc lấy bực.

  …

  Phong Bất Giác không vội vàng bắt đầu game mới, anh kiểm tra trạng thái của mình trước, chú ý đến cấp độ sở trường thì thấy vẫn là chữ "Thông dụng", những mục khác trong bảng chọn vẫn tối đen.

  Theo tài liệu của game, ở đây sẽ có sáu loại sở trường là chiến đấu, ngắm bắn, vũ khí, điều tra, trị liệu, thông dụng. Sở trường là điều kiện học và thi triển kỹ năng, cũng là trọng tâm thực lực nhân vật. Tuy Phong Bất Giác không nghiêng về phía dùng vũ lực để chơi, nhưng không mở hết sở trường thì nhất định không ổn. Anh lên kế hoạch cố gắng mở thêm vài sở trường trong các phó bản tiếp theo, tốt nhất là "vũ khí" hoặc "điều tra". Trong thời gian Close Beta, khả năng chiến đấu của người chơi sẽ thấp hơn mức thông thường, nên việc tránh né chiến đấu trực diện mới là cách vượt map có khả năng thành công cao.

  Một việc khác cần làm chính là kiểm tra vật phẩm trong balo, sấp giấy phác họa này không thể mang ra khỏi phó bản, tự nhiên sẽ biến mất. Ống tiêm tìm thấy trước đó vẫn còn, thuộc tính là:

  [Tên: Ống tiêm dùng một lần]

  [Loại: Vật tiêu hao]

  [Phẩm chất: Thường]

  [Tính năng: Rút hoặc tiêm chất lỏng]

  [Ghi chú: Tránh xa vật phẩm độc hại, chú ý giữ gìn mạng sống]

  Balo của Phong Bất Giác trống hoác, hơn nữa trong không gian đăng nhập chỉ chứa được ba mươi đạo cụ. Hiện tại thì anh không có áp lực về mặt tích trữ vật phẩm, anh cảm thấy có lẽ sẽ dùng đến cái này nên tiện tay mang theo, dù sao cũng không chật chỗ, mà món đồ chơi này cũng đáng tin cậy hơn hòn đá kia.

  Xem kĩ tình trạng hiện tại, cần trang bị thì không có trang bị, cần kỹ năng thì không có kỹ năng, lần này việc cần làm trong hình thức cá nhân sẽ có rất nhiều. Nếu không có bội thu gì, e rằng sau khi lên level 5 sẽ càng khó giải quyết hơn, đến lúc hình thức huấn luyện đã đóng, phó bản cá nhân cũng sẽ tăng cấp độ khó theo level nhân vật, vậy thì bản thân anh sẽ trở thành gánh nặng cho cả đội.

  Phong Bất Giác không quá kỳ vọng vào phó bản tiếp theo. Trong suy nghĩ của anh, bối cảnh càng đáng sợ càng tốt, chỉ cần phần thưởng có thể tương đương với mức độ sợ hãi thì anh hoàn toàn có thể chấp nhận.

  [Phong Bất Giác, level 4]

  [Vui lòng lựa chọn hình thức vào game.]

  [Bạn lựa chọn hình thức sinh tồn cá nhân (Thường), vui lòng xác nhận.]

  [Đã xác nhận, đang tải phó bản…]

  [Đã tải xong, vui lòng đợi.]

  Sau khi Phong Bất Giác chọn xong hình thức, thang máy trước đó lại chuyển động. Sau khi cửa thang máy mở ra thì có thể trực tiếp bước vào phó bản, anh không ngờ lần này anh lại bị truyền tống.

  Trước mắt biến thành một màn đen, hai chân cách mặt đất, cảm giác như đang lơ lửng trong không trung, không có chỗ nào bám vào, bên tai lại vang lên âm thanh "Chào mừng đến với 'Khu vui chơi đáng sợ'." Lần này giọng nói kia lại thay đổi, nghe vào thấy giống giọng của một người phụ nữ trung niên bình thường. Xem ra những câu nói này không hề liên quan đến nội dung của phó bản, mỗi lần đều xuất hiện ngẫu nhiên một giọng người, kết hợp với việc cố ý nói khoa trương, nhưng cũng chỉ nói ra cùng một câu giống nhau mà thôi.

  [Đã tải xong, hiện tại bạn đang tiến hành hình thức sinh tồn cá nhân (Thường).]

  [Hình thức này cung cấp nội dung giới thiệu phó bản, và có tỷ lệ xuất hiện nhiệm vụ chính/ nhiệm vụ ẩn và thế giới quan đặc biệt.]

  [Phần thưởng vượt phó bản: Ngẫu nhiên rút một thẻ kỹ năng có thể học.]

  [Sắp phát nội dung giới thiệu phó bản, sau khi phát hoàn tất sẽ lập tức bắt đầu phó bản.]

  Khung cảnh tối đen trước mắt Phong Bất Giác bỗng trở nên bừng sáng, nhìn vào giống như một một góc của căn phòng hay nhà kho nào đó. Do góc độ của ống kính, nên anh chỉ có thể nhìn thấy một góc, rất khó phán đoán rốt cuộc căn phòng này rộng bao nhiêu. Chất liệu của bức tường có lẽ là kim loại, tóm lại không phải là bằng gỗ, không được dán bằng giấy dán tường hoặc quét sơn, hoặc từng được quét nước sơn nhưng đã bị bay màu. Dưới nền nhà là bùn đất, trong hình ảnh không hiển thị ra bất cứ đồ đạc trong nhà nào.

  Lúc này, dòng chữ hiện lên trước mắt, âm thanh hệ thống quen thuộc lại bắt đầu vang lên.

  [Tên của bạn là Arthur•Seagal, một nhà báo nhiếp ảnh nổi tiếng. Bạn có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, có đãi ngộ công việc cực tốt, địa vị xã hội cũng khiến bản thân thấy hài lòng. Mãi cho đến một đêm Giáng Sinh nào đó, bạn tỉnh dậy từ trong cơn hôn mê, phát hiện bản thân đang ở trong một nhà kho xa lạ, chuyện cuối cùng bạn có thể nhớ, là sau khi tan ca là đi xuống bãi đậu xe lấy xe…]

  Nội dung cốt truyện không dài, thông tin có thể cung cấp cũng có hạn. Sau khi xem xong, trước mắt Phong Bất Giác xuất hiện một luồng sáng trắng, rồi bị truyền tống vào chỗ trong bức ảnh.

Anh ngồi dưới đất, dựa vào góc tường, còn chưa kịp nhìn rõ đang có chuyện gì xảy ra trong nhà kho, anh vô thức cúi đầu xuống, vì anh nhận thấy trên tay trái của mình đang nắm chặt một món đồ: là một chiếc Walkman* màu bạc.

*Walkman là tên gọi của một dòng máy nghe nhạc nổi tiếng của hãng Sony, ra đời vào năm 1979. Sony đã bán được tới 50 triệu máy Walkman trong vòng 1 thập kỷ, biến nó trở thành biểu tượng nhạc di động trong thời kỳ ấy.

  Đây là loại radio phát đĩa cầm tay, nó đã sớm bị đào thải trong những năm 2055. Phong Bất Giác còn chưa từng nhìn thấy vật thật, anh chỉ nhìn thấy món đồ này trong một bộ phim điện ảnh nào đó, mà tình hình hiện tại cũng đúng lúc khiến anh nhớ lại bộ phim đó.

  Ấn vào nút phát, một giọng nói trầm khàn của một người đàn ông vang lên. Ông ta nói tiếng Anh, câu đầu tiên mà ông ta nói là muốn để Phong Bất Giác hiểu đây là thiếp lập cơ bản của phó bản này: "Chào bạn, Arthur, tôi muốn cùng bạn chơi game này…"