Tiếng ồn ào của con nít cùng tiếng răn dạy của Lữ Xảo Lam vang lên, tiếp đến là tiếng kêu tức giận của đứa trẻ.
"Tại sao phải dọn đồ ạ? Con muốn đem theo đến nhà trẻ!"
"Chúng ta phải thu dọn đồ đạc để dọn nhà nữa. Không phải mẹ đã nói rồi sao, sau khi đến nhà mới thì chúng ta sẽ lại bày ra. Chỉ hai ba ngày thôi..."
"Ngày mai con muốn đem tới nhà trẻ!"
"Vậy con chọn một cái đi, chỉ có thể đem theo một cái, những cái khác thì mẹ sẽ thu lại."
"Không muốn đâu. Mẹ! Cha!"
Ồn ào náo loạn.
Bà lão lắc đầu mỉm cười, nói một câu: "Đồ của Quân Quân để dọn sau cùng cũng được, cứ để cho nó chơi đi."
"Mẹ!" Lúc này là tiếng của Lữ Xảo Lam.
"Tốt quá! Chỉ có bà ngoại là thương con nhất!"
"Đồ chơi của nó đã chất thành một đống rồi, nào là ô tô máy bay đủ thứ, nếu không dọn dẹp trước thì đến lúc dọn nhà lại không kịp!"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com