Đoàn tàu từ từ dừng lại trong đường hầm u tối.
Những toa tàu phía trước liên tục phát ra tiếng la hét, còn có cả tiếng khóc của phụ nữ và tiếng nôn ọe khắp nơi.
Toa tàu mà tôi đang ngồi cũng bắt đầu nhốn nháo.
Âu Dương nắm chặt lấy tay tôi, cả người run lên, "Anh Lâm…"
"Không sao đâu, chỉ là sự cố thôi." Tôi bất lực mà an ủi một câu.
Đinh đoong.
Trên tàu phát ra tiếng radio, không phải là giọng nói phụ nữ của máy tự động mà là tiếng của một người đàn ông: "Trong quá trình vận hành đoàn tàu đã gặp phải một vài sự cố, xin quý khách vui lòng ngồi yên tại chỗ. Trong quá trình vận hành đoàn tàu đã gặp phải một vài sự cố, xin quý khách vui lòng ngồi yên tại chỗ."
Giọng nói của người đàn ông đó không được bình tĩnh cho lắm, thậm chí còn hơi lắp bắp nữa.
Toa tàu phía trước có người hét lớn: "Đụng phải người rồi! Đụng phải người rồi!"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com