webnovel

Grand Ower

Câu chuyện nói về một nữ sinh trung học bị dịch chuyển sang một thế giới cực kì lạ lẫm, nhưng không chỉ mình cô ấy, cả ngôi trường đều bị dịch chuyển sang thế giới đó. Liệu cô ấy sẽ làm gì trong thế giới đó và chuyện gì sẽ xảy ra trong chuyến hành trình của cô ấy, cùng đón xem

MienaiKuuki · Fantasi
Peringkat tidak cukup
41 Chs

Chương 14: 3500 đồng vàng

"Cô nói cái gì?!"

Hội trưởng Aegil bất ngờ đập bàn và hét toáng lên, nhưng Arael vẫn giữ được bình tĩnh.

"Tên này bị bắt ở khách sạn Luxuri."

Sau khi xác nhận lời Arael nói thì ông ấy thở dài ngồi xuống ghế.

"Tôi không thể tin được là hội Dakuru lại lộng hành tới tận chỗ này."

Hội trưởng vừa nói vừa thở dài và làm ra vẻ đau đầu, Arael nghĩ thầm rằng chuyện này khó giải quyết rồi.

"Nhưng sao cô bé lại biết được hắn ở tổ chức Dakuru?"

Ngay khi nghe hội trưởng hỏi thì Arael trưng ra vẻ mặt cau có.

"Tôi- mười- lăm- tuổi- rồi!!"

Arael vừa nói vừa vô thức tỏa ra sát khí lên hội trưởng khiến cho hội trưởng có chút sợ hãi, Luci và Kaela nhanh chóng trấn an Arael lại để tránh xảy ra chuyện.

"Xin lỗi, vậy cho tôi hỏi là sao cô lại biết được hắn ở tổ chức Dakuru?"

Arael tỏ ra hơi hậm hực và đáp.

"Hắn tự nói ra."

"Cái gì?"

Hội trưởng khi nghe Arael nói vậy có chút đứng hình.

"Nghĩa trên mặt chữ, hắn tự nói ra."

Arael nhấn mạnh lại câu nói của cô ấy khiến cho hội trưởng cũng khó lòng mà tỏ vẻ tin tưởng.

"Vậy lỡ đâu hắn nói dối thì sao, có thể hắn chỉ là một tên trộm muốn mạo danh hay sao?"

Hội trưởng hỏi Arael những nghi vấn mà ông ấy thắc mắc.

"Điều đó là không thể xảy ra."

Arael nói một cách chắc chắn.

"Sao cô có thể chắc chắn như vậy?"

Hội trưởng tỏ vẻ nghi ngờ.

"Ngay từ ban đầu, hắn đã phá vỡ bức tường lớn khiến bức tường vỡ thành mãnh vụn, và trọng điểm là ở đó không có mùi của khói nổ, cho dù là một chút cũng không."

Ngay khi Arael nói thế khiến hội trưởng bất ngờ và cũng ngẫm suy nghĩ một chút.

"Một tên trộm bình thường không thể nào làm vậy được, vậy thì hắn chắc chắc đã loại ra khỏi diện tình nghi là kẻ trộm, nhưng hắn vẫn có thể nói dối mình ở tổ chức Dakuru mà là tổ chức khác thì sao?"

Hội trưởng lại hỏi Arael.

"Cái này đúng là rất hợp lí, cơ mà chỉ đúng nếu xung quanh đây có tổ chức nào đủ lớn để có thể chứa được tên đó thôi!!"

Arael loại bỏ ngay cái suy nghĩ đó.

"Làm thế nào mà cô biết được chứ! cô chỉ vừa mới tới Đế quốc không lâu thôi mà."

Hội trưởng nói với vẻ bất ngờ, nhưng mà Arael, Lucia lẫn Kaela cũng bất ngờ không kém.

"Ông làm sao biết được?"

Arael hỏi Hội trưởng.

"Cô là mạo hiểm giả đúng chứ?"

"Đúng, thì sao?"

Arael nói với vẻ thận trọng.

"Hầu hết mạo hiểm giả ở gần đây ta cũng từng thấy mặt qua, riêng chỉ có nhóm bọn cô là ta mới gặp lần đầu."

Khi nghe Hội trưởng nói thế thì Arael cũng cạn lời.

Là hội trưởng mà cũng rảnh ghê, có thời gian quan sát các loại mạo hiểm giả luôn. Arael nghĩ thầm.

Cô ấy thán phục hội trưởng với khuôn mặt không cảm xúc, nhưng chỉ thán phục thôi, bởi rằng cô ấy cũng chả giấu chuyện này.

"Mà kệ cái này đi, đúng là tôi mới tới thật, nhưng chỉ cần nhìn xung quanh nơi đây là có thể biết được."

Arael nói với vẻ thản nhiên.

"Sao có thể!?"

Hội trưởng nói với hai mắt tròn xoe và căng ra như muốn biểu hiện rằng ông không tin cái này.

"Cũng dễ thôi, xung quanh nơi đây không có mấy lính lác, điều đó có thể dễ hiểu nếu như nơi đây không được xem trọng, nhưng đây là đế quốc, một nơi cực kì to lớn.

"Không thể có chuyện mà bọn người triều đình lại phân biệt đối xử thế này để làm sụp đổ đế quốc cả, mà lính lác lại phân không đều, thế thì có thể thấy rằng những nơi có nhiều lính lác là nơi có tổ chức tội phạm to lớn."

"Xung quanh đây có lính lác canh giữ rất ít, thế nên ta có thể thấy rằng những tổ chức tội phạm ở đây không lớn nên không có chuyện tên kia có thể ở quanh đây được."

Nghe lời phân tích của tôi khiến cho hội trưởng có phần kinh ngạc.

"Ra vậy, nhưng mà hắn vẫn có thể ở tổ chức khác tới mà không phải Dakuru thì sao?"

Hôi trưởng băn khoăn hỏi Arael.

"Cũng có thể, nhưng mà tối qua bọn tôi đã tra tấn tên này khiến cho hắn nôn ra được cái tổ chức tội phạm của chúng, cũng khá khó khăn."

Arael nói một cách bình thản khiến cho hội trưởng kinh ngạc, nhưng chưa kịp hoàn hồn thì Arael đã đổi chủ đề.

"Mà nói vậy đủ rồi, chúng tôi tới đây là để nhận tiền chứ không phải tán chuyện, ông xem thử giá bao nhiêu?"

Ngay khi nghe Arael nói vậy thì Hội trưởng đi tới và nhìn vào tên tội phạm, tên tội phạm thì nhiều chỗ có vết thương chằng chịt, dù vậy, hắn vẫn sống.

Khi nhìn vào trong bao thì ông ấy bất ngờ tột độ, nhưng rồi cũng bình tĩnh lại và ngồi lại chỗ cũ.

"Được rồi, đã xác nhận người, bây giờ thì ta sẽ trả 1000 đồng vàng ngươi đồng ý không?"

Hội trưởng hỏi Arael với nụ cười thương mại, nhưng mà Arael giả vờ đắn đo để làm tên hội trưởng sợ hãi.

"1200 vàng thì sao?"

Cho dù hội trưởng hỏi vậy nhưng Arael đã lập tức đắn đo, điều này khiến cho hội trưởng sợ hãi hơn.

"1-1500 vàng, không ra giá cao hơn nữa đâu."

Ngay khi nghe nói vậy thì Arael phản bác lại.

"Nhưng mà người này có vẻ như là xuất sắc lắm, vậy thì tiền thưởng phải nhiều hơn chứ!?"

Ngay khi nghe nói vậy thì Hội trưởng băn khoăn.

"Vậy là ức hiếp người khác rồi, ta sẽ không nâng giá đâu."

Hội trưởng nói chắc nịch.

"Vậy thì ta phải giao nộp hắn ta ở nơi khác thôi."

Ngay khi nghe nói vậy thì Hội trưởng nhìn rất tiếc nuối, sau đó ông ấy cúi sầm mặt xuống.

"ahhhhhhhhhhh!?"

Ông ấy hét một tiếng rất to, sau khi hét xong thì ông cũng đành bất lực.

Sau một lúc, nhóm Arael đi ra khỏi cánh cửa với một túi tiền trên tay, đã có 3500 vàng.