Tuy vậy, Trì Vi vẫn nắm chặt lấy tay Bạc Dạ Bạch, nhất định không muốn buông tay ra, cố gắng trấn an bản thân, ích kỷ một chút không muốn buông tay ra, chậm rãi nói từng câu từng chữ: "Trì An, tự là hại chính bản thân, là bởi vì…Cô ta muốn ép buộc tôi phải chấm dứt quan hệ với bạn trai của tôi! Cho nên, nguyên nhân của tất cả những chuyện này, cũng điều là cô ta tự làm tự chịu mà thôi…"
Vừa nói chuyện, ánh mắt cô càng có chút mờ mịt, không hề có chút luống cuống nào, chậm rãi nhắc lại thêm một lần nữa: "Bạc Dạ Bạch, anh ấy là bạn trai của tôi, các người đừng mong có thể đưa anh ấy đi…"
"Vi Vi, ta cầuxin con, ta van xin con! Ta biết, Bạc tiên sinh là bạn trai của con, chỉ là hiện tại, người có thể cứu được con gái của ta, cũng chỉ có cậu ta mà thôi…"
Không đủ kiên nhẫn chờ cho cô nói xong, Diệp Tố Chi gấp gáp nói, cũng không hề để ý đến xung quanh.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com