Sau khi gặp được đội thứ nhất, dường như nhóm Lâm Châu đã đi tới khu vực có mật độ phân bố tuyển thủ dày đặc hơn, chỉ một lát đã gặp liên tiếp mấy đội liền.
Dưới sự giúp đỡ ngầm của Cáo Lửa và Lâm Châu, Lâm Lam dĩ nhiên "dễ dàng chiến thắng", xé được bảng tên của đối phương.
Nhìn bảng tên mà mình giành được trong tay, Lâm Lam tràn đầy cảm giác thành công, trong lòng vui sướng vô cùng.
Cô hớn hở như một đứa trẻ, chẳng còn cảm giác mệt mỏi nữa, tiếp tục kéo Lâm Châu chạy khắp nơi tìm người xé bảng tên.
Lâm Lam dẫn theo Rồng Điện với biểu cảm "đại xé bốn phương", thông qua máy quay Magnemite truyền tới đài phát.
Biểu hiện đắt giá như vậy, rất nhanh đã thu hút được sự chú ý của trường quay, đưa góc nhìn chính về phía cô.
Vốn dĩ Lâm Lam đã vô cùng xinh xắn, cực kỳ bắt hình, còn thể hiện được hiệu quả tiết mục không tồi, đương nhiên trong thời gian ngắn sẽ thu hút được sự chú ý của khán giả.
Trong phòng phát trực tiếp trận đấu xé bảng tên trên mạng, từng dòng tin nhắn bay qua.
"Oa! Có hot girl này!"
"Mau cổ vũ chị gái xinh đẹp này đi!"
"Đây là diễn viên hay MC nào vậy?"
"Chưa gặp bao giờ, có ai quen không nói xem?"
"Không biết, chưa gặp bao giờ, nhưng đáng yêu ghê."
"Tối nay quay phim được thêm chân gà!"
Cuối tuần, Lưu Lạc ở trong ký túc buồn chán, cũng đang xem phát sóng trực tiếp trận đấu xé bảng tên để giết thời gian.
Chương trình tổ chức mỗi năm một lần này vẫn chiếm tỉ lệ xem rất cao tại Tân Chử.
Ngoài người già và trẻ nhỏ theo dõi chương trình ra, chủ yếu do có một số ngôi sao nổi tiếng tham dự, dẫn tới không ít fan hâm mộ cũng muốn đến xem cùng, kéo theo một vài người nổi tiếng trên mạng và ngôi sao tới tăng thêm độ hot của bản thân.
Lưu Lạc xem trực tiếp, chính vì có MC cậu ta rất thích tham gia vào chương trình này.
Khi Lưu Lạc nhìn thấy góc quay lia tới Lâm Lam, cậu ta còn đơ ra một lúc, người này sao lại quen vậy nhỉ?
Sau đó ống kính chuyển về phía sau, cậu ta lập tức nhìn thấy Lâm Châu…
Lưu Lạc trừng mắt, trong lòng nghĩ tên nhóc này sao lại có mặt ở trận đấu xé bảng tên thế kia.
Cậu ta cũng nhớ ra cô gái ấy rồi! Đó là chị của Lâm Châu, trước kia cậu ta có gặp qua vài lần.
Mặt mũi vừa xinh, dáng người lại đẹp, rõ ràng là một đại mỹ nhân, đáng tiếc đầu óc có hơi chập cheng…
Quay phim mới lia góc quay sang Lâm Châu đằng sau Lâm Lam, tin nhắn lại càng bùng nổ.
"Cộng sự phía sau chị gái kia trông thật chướng mắt!"
"Còn được chị ấy kéo chạy nữa, muốn đánh gãy chân cậu ta quá đi."
"Nụ cười dần dần biến mất!"
"Ghen tỵ khiến tôi méo mó!"
"Đánh gãy chân +1"
"Sao nhìn cậu thanh niên ôm Cáo Lửa kia quen thế nhỉ?"
"Tai màu tím, quả là hiếm thấy, hình như gặp ở đâu đó rồi…"
"Đó chính là con Cáo Lửa một chiêu knock out! Là Cáo Lửa mấy ngày trước trong list video nổi bật đấy!"
"Đúng rồi đó!"
Trong khu vực tin nhắn có người nhận ra Cáo Lửa, nhưng không phải ai cũng biết.
"List video nổi bật gì cơ? Một chiêu knock out là sao?"
"Lên mạng tự tìm kiếm đi, video rất hot mấy ngày trước đó, Cáo Lửa phóng lôi điện một chiêu knock out Raichu, trận đó cực đẹp mắt!"
"Đại thần thi đấu mà cũng tham gia chương trình giải trí này sao?"
"Điều này còn chưa rõ sao? Chắc chắn là tới cua gái rồi!"
"Chao ôi, cua gái à, tao khinh!"
"Gái đây gái đây, xin contact đại thần vớiiiii."
"Tôi là trai, giả gái xin contact đại thần luônnnn."
"Em cũng là trai, giả gái cầu giống lầu trên nhaaaa!"
…
Lâm Châu đang thi đấu chắc chắn không thấy được những người giả gái xin phương thức liên lạc trong tin nhắn, cho dù có nhìn thấy cậu cũng không để tâm.
Lâm Lam cả buổi sáng chìm đắm trong niềm vui thu hoạch được bảng tên, hoàn toàn không biết tổ sản xuất vô cùng quan tâm người đẹp Lâm Lam, thường xuyên chĩa ống kính về phía cô.
Trong lúc vô tình cô đã thu về vô số fan trên mạng, khiến rất nhiều studio đỏ mắt ghen tức!
Bọn họ vốn định nhân chương trình lần này, để lăng xê ngôi sao trên mạng của họ.
Kết quả vừa phải mượn Pokemon, vừa phải đút tiền, mà cuối cùng cũng chẳng lấy được mấy cảnh quay!
Ống kính đã bị một đống ngôi sao có tên tuổi hơn, và đứa con gái không biết từ đâu chạy ra đây chiếm trọn mất rồi!
Bọn họ đâu có biết rằng, bên phía tổ sản xuất cũng bó tay!
Sao không nhìn lại xem mấy người nổi tiếng được studio nâng đỡ đang làm gì?
Hai con Pokemon mới chạm mặt, thậm chí còn chưa kịp đánh đấm gì, họ đã bịt miệng hét to, vừa nước mắt lưng tròng vừa gào lên đáng thương quá, đừng có đánh nữa...
Đậu xanh, cô đùa tôi à?!
Khán giả thích xem người nhạt nhẽo như cô sao?
Rõ ràng cô đang bày một đống thối nát ở đó, để tôi quay cho khán giả xem.
Cô đang sỉ nhục trí thông minh của tôi, hay sỉ nhục trí thông minh của khán giả vậy?
Có để tôi quay chương trình nữa không đây?
Nể tình cô đã đút tiền, tôi mới cho cô vài cảnh quay, cô còn chưa biết đủ sao?
Cô nhìn xem khi ống kính quay đám người nổi tiếng giả tạo đó, phần bình luận chạy trên màn hình có nội dung gì?
"Cmn! Yêu quái phương nào trên hình thế này? Đút tiền à?!"
"Tại sao tự nhiên cô ta lại khóc? Ai hiểu giải thích nghe coi?"
"Phẫu thuật à, mau biến đê!"
"Trả chị gái kia cho tôi!"
"Tôi không chịu được nữa, tôi đi ói một lát, chờ đến cảnh quay có chị xinh đẹp, tôi sẽ trở lại."
"Chỉ có chị đẹp của tôi trong sáng nhất, không giả tạo, nhìn khác hẳn với đám ngu diêm dúa này! Có điều ông anh đứng bên cạnh trông ghét quá, có thể cắt đi không?"
Bên phía tổ sản xuất cũng phải điều chỉnh theo dữ liệu tạm thời. Tất cả cảnh quay có ngôi sao của mấy người, hết bình luận phỉ nhổ ầm ầm, đến tỷ suất xem giảm khủng khiếp, mấy người nói xem chúng tôi phải làm thế nào?
Đành phải chiếu mấy cảnh quay làm vừa mắt khán giả chứ biết làm sao!
Dù sao cuộc thi Xé Bảng Tên cũng là một chương trình giải trí, còn nhiều vấn đề phía sau lắm.
Chương trình giải trí sẽ theo đuổi độ hot, chứ không phải dạng thi đấu so tài chỉ để ý việc thắng thua.
...
Cuộc thi có dành hai tiếng đồng hồ nghỉ ngơi "đình chiến" vào buổi trưa, để các thí sinh có thời gian ăn cơm trưa.
Trong thời gian nghỉ ngơi, thí sinh không được phép xé bảng tên của nhau, nếu xé bảng tên cũng không được tính.
Trong khu thương mại Phổ Tân, có mấy nhà hàng chất lượng khá tốt, được dùng làm điểm ăn uống, cung cấp bữa trưa miễn phí.
Kể cả thí sinh chưa quen đường gần đó, cũng được máy hiển thị trên đầu Magnemite chỉ dẫn đến nhà hàng, không lo lạc đường.
Ở một nhà hàng ngoài trời kiểu Pháp.
Dây leo xanh mướt cuốn quanh hàng rào sắt bằng đồng, ánh nắng ban trưa chiếu vào mái hiên, mấy con Hoppip đang nằm ngủ trong bóng râm.
Lâm Châu nhìn chiếc đĩa trước mặt, nhủ thầm chỗ này đâu phải là nhà hàng Michelin, đồ ăn còn phải đem lên từng món, cần gì cao cấp như vậy, không thể đem hết một lượt theo thói quen của người Trung Quốc hay sao?
Lâm Lam lại không kén chọn như Lâm Châu, đối với cô, có đồ ăn ngon là tốt rồi!
Lâm Châu biết, thật ra chị ấy đã ao ước dùng bữa ở nhà hàng này từ lâu, nhưng mà giá quá cao, nên chị ấy vẫn chần chừ không đến.
Lần này có cơ hội ăn miễn phí, dĩ nhiên phải đưa chị ấy đến đây ăn một lần.
Trong lúc đợi người phục vụ đem món ăn lên, Lâm Lam nhìn xung quanh một lượt, bỗng nhiên trông thấy cái gì đó khiến hai mắt sáng rực, lập tức lay cánh tay của Lâm Châu.
"Này này, Tiểu Châu Châu nhìn bên đó kìa!"
Lâm Lam không ngừng hếch cằm, khiến Lâm Châu phải nhìn sang bàn bên cạnh.
"Nhìn gì cơ?"
Lâm Châu tò mò, quay đầu nhìn lại...