"Chào cô."
Cassidy chờ đối phương đi xa, mới tuỳ tiện sửa sang trang điểm lại hình tượng rối bù của mình một chút, rồi lái xe đi quán cà phê.
"Cô là Cassidy, đúng không?"
Thanh niên ngồi ở hàng ghế dài bên cửa sổ, vẫy tay gọi cô, "Muốn uống gì không?"
"Để tôi tự gọi." Cassidy gọi phục vụ tới, "Một ly Americano, cảm ơn."
"Vâng, chúng ta nên uống Americano. Cô Cassidy, cô rất xinh đẹp, nhất là mái tóc của cô." Thanh niên ngồi dựa vào ghế, đưa ra một khung ảnh, trong ảnh là Cassidy, "Bố của cô là người gốc Ireland, còn mẹ cô là người gốc Đức đúng không?"
"Tôi cứ tưởng anh đến tìm tôi để nói chuyện về vụ án của bố tôi chứ."
Cassidy vô thức vuốt nhẹ mái tóc vàng óng của mình, lấy ví ra định thanh toán, "Xin lỗi, tôi nghĩ giữa chúng ta có chút hiểu lầm. Chúng ta không có gì để nói cả."
"Xin đừng căng thẳng. Cô Cassidy, mời cô ngồi xuống."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com