Giang Lai thử xem có thể thay đổi ý định của sếp được hay không: "Nhạc tổng, nhưng đó là… 200 vạn đấy! Không được hay lắm đâu? Không dễ để đổi đủ 200 vạn tiền xu, cho dù có đến ngân hàng chắc cũng… rất khó để tập hợp đủ 200 vạn. Hay là, để 100 vạn tiền giấy nhé?"
Dường như Nhạc Thính Phong cũng nghe vào tai những gì mà Giang Lai nói, gật đầu, cân nhắc một lát nói: "Đúng là không được hay cho lắm…"
Giang Lai cũng gật theo: "Đúng thế, đúng thế!"
Từ trước đến giờ Giang Lai chưa thấy sếp dễ tính như thế này, nhưng một giây sau, anh thật muốn tát cho mình một phát.
Nhạc Thính Phong nói: "Vậy thì đổi thành tiền âm phủ đi, một chồng là đủ, cậu đích thân mang qua đó, chuyển lời của tôi cho anh ta, tôi rất thành khẩn xin lỗi."
Giang Lai cảm thấy như thể mình vừa bị người ta đập một phát vào đầu. Ai bảo anh ta ngây thơ, Nhạc Thính Phong là người như thế nào, trong đầu toàn những thứ xấu xa, sao có thể có lòng tốt như thế?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com