Nhạc phu nhân đỏ mặt vì tức nhưng cũng có cả ngại ngùng, chạy đến cắt ngang lúc con trai đang "ăn thịt", đây không phải là việc một bà mẹ nên làm. Chỉ vì bà lo đối phương là Yến Thanh Ti cho nên mới chạy đến xem xem, không ngờ lại là cô ta thật.
Bà lườm Yến Thanh Ti một cái: "Cô nói dối, hai đứa vừa mới về, đâu ra mà nhanh thế được?"
Yến Thanh Ti giơ tay đặt lên bả vai Nhạc Thính Phong: "Sao lại không thể chứ, tốc độ của con trai bác vẫn rất nhanh mà."
Gương mặt của Nhạc Thính Phong vốn đang bực bội, vừa nghe thấy câu này liền biến sắc đến mức đáng sợ, nói tốc độ của anh nhanh… nhanh cái đầu cô ấy, ông đây còn chưa ăn được miếng nào, lấy đâu ra mà nhanh?
Nhạc Thính Phong vừa quay lưng lại nhìn cô thì mặt anh trở nên đen sì.
Trên người của Yến Thanh Ti đang mặc cái áo phông cỡ lớn của Nhạc Thính Phong, chẳng biết cô mò đâu ra được cái áo mà nhanh thế?
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com