Y đã nhìn thân thể của cô bao nhiêu lần, chạm vào không biết bao nhiêu lần nhưng bây giờ khi nó một lần nữa xuất hiện trước mặt y, y lại có một loại cảm giác dù gần bên nhưng trong lòng vẫn cứ sợ hãi.
La Thần lặng người nhìn khuôn mặt của Vinh Tuệ Khanh, vẻ mặt tĩnh lặng giống như một bức tượng vậy.
Y vừa hy vọng "nàng" tỉnh lại, nhưng cũng hy vọng "nàng" vĩnh viễn không tỉnh lại.
Tốt nhất người tỉnh lại vẫn là cô nương đáng yêu vô cùng nhiệt tình với y, truy tìm y dù có phải lên trời xuống đất.
Trong lòng La Thần vô cùng phức tạp, vẻ mặt lúc thì đau đớn, lúc lại vui mừng, hai loại tâm tình buồn vui thay phiên hành hạ y.
Khẳng Khẳng đứng trên vai La Thần dùng hai móng vuốt nhỏ che mắt mình lại, không nhìn vào thân thể của Vinh Tuệ Khanh ở trước mặt. Nhưng từ kẽ hở móng vuốt nó lại thoáng nhìn thấy mái tóc dài bay bay sau lưng La Thần bắt đầu bạc trắng từng sợi!
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com