Vinh Tuệ Khanh rất không vừa lòng với cách xử lý này, lẩm bẩm nói: "Cô ta muốn giết ta, nhưng lại chỉ cấm túc cô ta, cái giá này cũng hời quá đi? Không phải nói thần điện Quang Minh nghiêm cấm đồng môn hãm hại nhau sao? Xử phạt nhẹ như vậy, đệ tử của thần điện Quang Minh thật đúng là con cừu nhỏ nghe lời…"
Thánh tử nghe Vinh Tuệ Khanh lẩm bẩm thì nhẹ giọng cười nói: "Ngươi vẫn chưa phải là đệ tử của thần điện Quang Minh." Ý là Vinh Tuệ Khanh vẫn chưa được hưởng đãi ngộ đặc biệt mang tên "đồng môn hãm hại nhau".
Vinh Tuệ Khanh lập tức cứng họng, không thể làm gì khác hơn là lườm Ngụy Khanh Khanh.
Vết thương trên người Ngụy Khanh Khanh vẫn phải băng bó, cô ta đã được hai người hầu của thần điện Quang Minh đỡ dậy từ nãy và đưa vào phòng.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com