Một người phụ nữ mặc trường bào màu trắng hạ xuống bên trong sơn cốc, đôi chân trần trắng như ngọc bước đi trên cỏ, dáng người nhẹ nhàng như chim yến, cả quãng đường bước tới, ngay cả giọt sương trên cỏ cũng không bị giẫm nát.
"Xin ra mắt thượng tiên!" Đạo trưởng Doanh Xung và hòa thượng Liễu Duyên lại quỳ rạp xuống lạy.
"Đứng lên đi. Các ngươi tìm ta có chuyện gì không?" Giọng nói giống như từ trên trời vọng xuống, mang theo uy lực, ép cho Doanh Xung và Liễu Duyên không ngẩng đầu lên được.
Người phụ nữ kia thu lại áp lực, Doanh Xung và Liễu Duyên cùng đứng lên.
"Thưa thượng tiên, Vinh Tuệ Khanh là Đại Trận Pháp Sư của Thanh Vân Tông, muốn tham gia cuộc thi đấu luyện đan của Ngũ Châu Đại Lục sang năm..." Liễu Duyên còn chưa nói hết lời, người phụ nữ kia đã ngắt lời hắn: "Vinh Tuệ Khanh? Cô ta cũng muốn tham gia cuộc thi đấu luyện đan? Không phải cô ta bế quan luyện đan trong Thanh Vân Tông sao?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com