Lỗ Oánh Oánh hoàn toàn không nhìn thấy cảnh tượng ở sơn trang Đóa Linh.
Bởi vì tất cả những gì phát sinh ở nơi này hoàn toàn không liên quan đến kiếp trước của nàng ta.
Không có quan hệ, dĩ nhiên là không có cơ duyên để nàng ta nhìn thấy.
Nàng ta chỉ thấy có một cô gái khiến nàng ta cảm thấy rất quen mắt, cùng hai gã đàn ông đứng chung, giống như đám ngốc đứng ở nơi này một ngày một đêm, có đôi khi còn đi lại xung quanh, thì thào nói nhỏ cùng nhau, nhìn qua rất quái dị.
Tuy là cô ta che mặt, thế nhưng chỉ cần thấy thân hình của cô ta, Lỗ Oánh Oánh liền biết được cô ta là ai!
Nói chính xác thì dù Vinh Tuệ Khanh có hóa thành tro, nàng ta cũng nhận ra cô.
Quả nhiên, cô ta lén lút chạy từ Thanh Vân Tông ra ngoài. Cái gì mà bế quan luyện đan đều là che giấu tai mắt người khác mà thôi.
Cô ta chạy ra ngoài, nhất định là tới tìm Long Thần!
Dựa vào cái gì?!
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com