Hai người vừa đi đến bên ngoài phố Hồ Lô, Lang Thất đã rưng rưng nước mắt nhào tới.
Vinh Tuệ Khanh che trán thở dài. Tại sao nó lại biến thành một con chó chứ?
Lang Thất cọ cọ cái đầu vào bên chân của Vinh Tuệ Khanh, lè lưỡi cúi đầu tru lên vài tiếng, sau đó trốn sau lưng cô, truyền âm cho cô: "Những người này đến tìm cô. Có người đồn cô có thể luyện ra đan dược thất phẩm, tin tức đã được truyền khắp Ngũ Châu Đại Lục. Trưởng lão của hội Đan Đạo ở Ngũ Châu Đại Lục muốn chính thức gửi thư mời cho cô, đặc biệt mời cô đi tham gia cuộc thi đấu luyện đan sang năm được tổ chức ở Trung Đại Lục."
Bây giờ Vinh Tuệ Khanh không có tâm tư để ý tới chuyện luyện đan, cô chỉ muốn mau chóng tìm hiểu tình hình của La Thần.
"Chào Vinh đạo hữu." Một tu sĩ mặc áo đạo sĩ với hai màu đen vàng giao nhau trông chẳng khác gì một con ong nghệ đi tới, chắp tay cúi chào Vinh Tuệ Khanh.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com