La Thần và Vinh Tuệ Khanh liếc mắt nhìn nhau, sau đó từng người lại thản nhiên cúi đầu cắn miếng thịt gà rừng vừa nướng xong trong tay mình.
Người ngoài miếu cũng không lập tức tiến vào ngay, mà ngược lại lại nghe thấy người đàn ông kêu lớn lên "A" một tiếng: "Bách Hủy, con tiện nhân nhà mi. Làm gì mà muốn tập kích ông đây! Các người cướp yêu thú của ông đây, ông đây cằn nhằn mấy câu không được chắc? … A! Ngươi còn đánh ta! … Cầu xin cô, bà cô Bách Hủy. Là tiểu nhân sai rồi, là tiểu nhân nói năng bậy bạ… Xin bà cô Bách Hủy tha cho tiểu nhân một mạng…"
Giọng nói của người đàn ông đó ngày một xa, như thể đã hoảng loạn mà bỏ chạy vậy.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com