Buổi chiều mưa ngớt dần, Thủy An Lạc cho Tiểu Bảo Bối bú xong phải tới bệnh viện luôn.
Sở Ninh Dực vốn định bảo chú Sở đưa cô đi, nhưng nghĩ kỹ lại anh vẫn tự mình lái xe đưa Thủy An Lạc đến bệnh viện.
Tiểu Bảo Bối được anh đặt trong ghế dành cho trẻ em. Cu cậu vẫn bi bô chơi với cái tay của mình, không biết là đang nói cái gì, chỉ biết giờ có dỗ thế nào thì cu cậu cũng không chịu gọi ba gọi mẹ nữa.
Thủy An Lạc ngồi phía sau trêu chọc Tiểu Bảo Bối một hồi cũng chỉ đổi lại được nụ cười ngốc nghếch của cậu nhóc, nên cuối cùng cô đành phải bỏ cuộc.
"Bé ngốc." Thủy An Lạc cắn răn nói, lại vẫn tiếc nuối lần đầu Tiểu Bảo Bối gọi mẹ mà cô lại không nghe được.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com