Phong Ngự Nam thấy Mộ Vân Lễ lại đuổi đến thì đồng tử co rút lại, cười khẩy: "Được, vừa hay thiếu đối thủ."
Trận này phải nói là Phong Ngự Nam đã nhịn rất lâu, đợi rất lâu rồi.
Từ lâu anh đã muốn dạy dỗ tên Mộ Vân Lễ kiêu căng này nhưng vẫn chưa có cơ hội.
Bây giờ anh ta đã chủ động tìm tới tận cửa, vậy thì đừng trách anh không khách sáo.
Hai người đàn ông đối đầu trên thương trường, bây giờ lại dùng cách phát tiết bạo lực nguyên bản nhất để trút ra những bất mãn với đối phương.
"Nói trước, nếu tôi thắng tôi sẽ đưa cô ấy đi."
Mộ Vân Lễ chỉ vào Kiều Nhã Hi đang ngồi bên cạnh, tỏ ra nhất định phải có được.
"Vậy phải xem anh có cái bản lĩnh đó hay không."
Muốn thắng anh, e rằng không đơn giản vậy.
Phong Ngự Nam rất tự tin với chính mình.
Kiều Nhã Hi ngồi bên cạnh võ đài, nhìn thấy hai người đàn ông đều nhìn về phía mình nhưng không nghe được bọn họ đang nói gì.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com