webnovel

Bảo bối giá trên trời

Trong lúc mơ màng vì bị hạ thuốc, Hứa Hi Ngôn nghe được cuộc nói chuyện giữa vị hôn phu và chị gái cùng cha khác mẹ – Hứa Tâm Nhu, rằng họ muốn đưa cô lên giường của một người đàn ông nhiều tiền. Bị người mình yêu nhất và chị gái mình phản bội, Hứa Hi Ngôn vô cùng tuyệt vọng, may mắn thay, người vào nhầm phòng cô lại không phải người đàn ông to béo, đáng kinh tởm kia. Sau đêm định mệnh đó, Hứa Hi Ngôn thay đổi hoàn toàn, cô trở về nhà họ Hứa, cắt đứt mọi quan hệ rồi sang nước E sinh sống. Cô không hề biết rằng bản thân đã mang thai và cha của đứa bé – người đàn ông đêm đó đã vô tình cứu cô chính là Hoắc Vân Thâm - ảnh đế quốc tế, người thừa kế Tập đoàn Hoắc thị, cô lại càng không hay chuyện trên đường đi ngăn cản chuyến bay của cô, Hoắc Vân Thâm đã bị tai nạn, liệt nửa người. Năm năm sau, Hứa Hi Ngôn cùng Anh Bảo – bé gái 4 tuổi trở về, tại đây, cô đã gặp lại Hoắc Vân Thâm, đồng thời cũng lên kế hoạch trả thù nhà họ Hứa của mình. Cô muốn thực hiện ước mơ của mẹ, trở thành ảnh hậu, vậy nên Hứa Hi Ngôn lấy nghệ danh là Cảnh Hi, bắt đầu tham gia vào giới giải trí. Với sự giúp đỡ của Hoắc Vân Thâm, Cảnh Hi vượt qua rất nhiều khó khăn để từng bước trả thù cho mẹ, đạt tới đỉnh cao vinh quang, hơn nữa cô còn tìm được người mẹ đã mất tích hai mươi năm, cha ruột, người anh song sinh,…

Ban Cheng Fan Xue · Perkotaan
Peringkat tidak cukup
2777 Chs

Chương 2075: Rất nhớ

Editor: Nguyetmai

"Haiz, Bắc Bắc, bà nội nhớ con muốn chết. Con có nhớ bà nội không?"

Bà Dịch ngồi xổm xuống, ôm lấy cậu bé vào trong lòng, siết mạnh, hôn hết cái này đến cái kia.

Sau một khoảng thời gian xa cách, bà lão đã hoàn toàn hiểu được, huyết thống với không huyết thống gì đó hình như không còn quan trọng nữa. Đứa trẻ mà mình tự nuôi dưỡng, mình ôm ấp hàng ngày mới gắn bó và thân thiết với mình nhất.

Đó thật sự là một loại tình thân, buông không được, bỏ không xong!

"Bắc Bắc nhớ bà nội, nhớ bà nội lắm lắm luôn. Bắc Bắc nhớ cả ông nội và cô nữa." Ánh mắt của Tiểu Dịch Bắc trong trẻo ngây thơ, cậu bé nói nhớ thì tức là nhớ, là nhớ nhung thật sự.

Bà Dịch cảm động đến ứa nước mắt. Bà cụ thân mật mới cậu bé một lúc lâu, mới đứng dậy nhìn về phía Phương Tiểu Tranh.

Phương Tiểu Tranh không nói gì. Cô kéo tay con mình lại rồi nói: "Bắc Bắc, mẹ đưa con vào học trước, nhanh lên không thì muộn mất!"

Bab Terkunci

Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com