"Con vẽ về thành phố của chúng ta đấy."
Cậu bé chỉ vào những nét vẽ nguệch ngoạc. Bức tranh nhìn rất... trừu tượng.
Cuối cùng cũng tìm thấy được một tác phẩm giữa một mớ nét vẽ hỗn độn ấy. Cảnh Hi nhìn thấy giống như có hai người: "Chỗ này con vẽ cái gì thế?"
"Là robot ạ, một con robot giống như con vậy."
"Sao con lại vẽ một con robot giống như con?"
Bé Nho nhìn bức tranh do mình vẽ, nói: "Một con robot có thể chơi cùng với con ạ."
Cảnh Hi suy nghĩ, lẽ nào thằng bé thật sự mong muốn có một người bạn để cùng chơi đùa sao?
Nghĩ đến đây, cô hỏi tiếp: "Vương tử điện hạ, nếu con có một người anh trai tầm tuổi con, thì con có muốn cùng chơi với anh ấy không?"
"Anh trai ở đâu ạ?" Bé Nho nhớ đến cậu bé chơi diều trong đoạn video, hỏi: "Là con của dì Tiểu Hi sao?"
"Đúng vậy, con có muốn dì dẫn anh ấy đến chơi với con không?" Cảnh Hi hỏi.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com