Ông chủ của bọn họ đang nói chuyện, Uyển Đậu không thể chen miệng nên chỉ có thể yên lặng ăn đồ ăn.
Nhưng cô vẫn luôn cảm nhận được một ánh mắt lạnh lùng bức người nhìn chằm chằm mình từ phía đối diện, khiến cô vô cùng không thoải mái.
Cô hi vọng buổi liên hoan này kết thúc sớm một chút để có thể về nhà nghỉ ngơi sớm hơn.
Khi buổi liên hoan kết thúc, Hoàng Quốc Cường đưa Kỳ Lệ Á về nhà trước, hai người Hoắc Vân Thâm và Hứa Hi Ngôn đi cùng nhau, Mộc Thần Quang cũng có xe của cậu ta, chỉ còn lại một mình Uyển Đậu.
"Trễ như thế này rồi, để một cô gái nhỏ như em tự về thì chị cũng không yên tâm. Uyển Đậu, hay là tiện đường em đi cùng nam thần Mộc về nhà đi!"
Hứa Hi Ngôn đề nghị.
Uyển Đậu nhìn khuôn mặt lạnh lùng góc cạnh của Mộc Thần Quang thì chợt cảm thấy một luồng gió lạnh thổi vù vù sau lưng. Không cần đâu mà!
Cô sợ nếu ngồi xe của anh ta về nhà thì buổi tối sẽ gặp ác mộng.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com