Chương 31: Hỗn Độn Yêu vương.
Tinh Không đại lục, hơn bốn trăm năm trước, Yêu giới xâm lăng Nhân giới.
Dẫn đầu binh đoàn Yêu giới là Hỗn Độn Yêu vương, một trong bốn tà chủ của Yêu giới, thực lực của hắn đã là nữa bước Võ Đế.
Yêu tộc lực lượng hùng hậu, số lượng rất đông, lại thêm yếu tố tấn công bất ngờ một lúc nhiều nơi khác nhau, làm cho Nhân giới không thể nào trở tay kịp.
Hỗn độn Yêu vương tính tình hung hăng khát máu, cùng với binh đoàn của hắn, những nơi mà hắn đi qua đều là tận diệt, xác chết vô số, máu chảy thành sông, tử khí bao trùm khắp nơi.
Chỉ vỏn vẹn chưa đầy hai ngày, Tinh Không Đại lục lãnh thổ đã mất hơn hai phần ba vào tay Yêu giới.
Tưởng chừng như Tinh không Đại lục sẽ rơi vào tay Yêu giới, nhưng vào những giây phút cuối cùng, một cặp vợ chồng tán tu xuất hiện thay đổi hoàn toàn cục diện.
Chỉ bằng hai người bọn họ đã tiêu diệt hơn một nữa binh đoàn hùng hậu kia của Yêu giới, ép Hỗn Độn Yêu vương phải rơi vào thế hạ phong.
Nhân loại, những người còn sống sót, lấy lại được thế cục, cùng cặp vợ chồng kia, ra sức đánh đuổi yêu nhân.
Hỗn Độn Yêu vương đánh không lại, bỏ lại tàn dư của Yêu giới, một mình trốn chạy.
Hắn chạy đến cửa vào Yêu giới, đó là một hang động có cổng dịch chuyển nối giữa hai giới.
Tưởng chừng sẽ thoát, nhưng điều hắn không ngờ là cặp vợ chồng kia đang là đứng trước cửa động đợi hắn đến.
"Nàng thấy ta đoán có sai không?
Tên này cuối cùng cũng sẽ chạy đến chỗ này mà"
Người thanh niên thản nhiên nói, nhìn qua phía bên cạnh.
Hắn tên Triệu Thường Côn, một tán tu, không môn không phái.
Ngồi xếp bằng bên cạnh Triệu Thường Côn là nương tử hắn.
Nàng là Lan Như Nguyệt, đệ tử Nội môn của Hồng Mông Thiên tông, một Nhất lưu tông môn, nàng là một cầm sư và trận pháp sư.
Lan Như Nguyệt là một tuyệt sắc giai nhân, thân là đệ tử Nội môn của một Nhất lưu tông môn nên là được rất nhiều nam nhân ngày đêm say đắm, theo đuổi.
Nhưng nàng vì có cảm tình với Triệu Thường Côn ngay từ lần đầu gặp gỡ sẵn sàng rời bỏ cả tông môn, từ bỏ cả thân phận để đi theo hắn.
"Nhiều khi thiếp nghi ngờ không biết chàng có phải là một tiên tri hay là không nữa.
Chàng giống như là có thể biết trước mọi việc sắp xảy đến vậy"
Lan Như Nguyệt nhỏ nhẹ nói.
Nàng đang tập trung luân chuyển khí lực truyền vào một chiếc hắc cầm đặt trên đùi, xung quanh nàng có một lớp màn chắn bao quanh.
Hỗn Độn Yêu vương bất giác lùi lại hai bước, tâm thần hoang mang, một cảm giác sợ hãi le lói trong tâm trí hắn.
Đó là cảm giác mà từ trước đến nay hắn chưa bao giờ trải qua.
Cặp vợ chồng kia là một tồn tại mạnh đến mức vô lý, hắn không thể ngờ được rằng Nhân giới lại có tồn tại mạnh đến vậy.
Nhất là tên thanh niên kia!
"Hai người...các ngươi đang làm cái gì...?"
"Nhìn mà không nhận ra hay sao?
Phu nhân ta là đang phong ấn Cửa yêu giới"
"Phong ấn Cửa yêu giới..."
Cần phải là trận pháp sư thực lực như thế nào mới có thể làm được chuyện đó chứ?
"Yêu tộc ta đã thất bại, các ngươi còn muốn đuổi cùng giết tận hay sao?"
"Bản tính ta là thích đuổi cùng giết tận a"
Triệu Thường Côn thản nhiên đáp, liền sau đó bộc phát ra khí tức.
"Tên nhân loại kia, đừng có mà hiếp người quá đáng!"
Hỗn Độn Yêu vương cũng bộc phát ra một cỗ mênh mông khí tức đỏ ngầu lan tỏa khắp chung quanh.
Cơ thể hắn bắt đầu từ từ biến đổi.
Các cơ bắp trên người hắn đỏ rực và căng lên làm rách cả y phục.
Cặp sừng trên đầu cũng dài và to lớn.
Phía sau lưng hắn còn mọc ra thêm hai cái cánh màu đen, nhìn như cánh dơi.
Thanh đại kiếm trên tay cũng được bao phủ bởi luồng khí tức đỏ rực kia.
Khí tức mà Hỗn Độn Yêu vương bộc phát ra lúc này phải nói là rất khủng bố, khí thế có thể dọa chết người.
Đây là hắn cưỡng ép bản thân vào trạng thái cuồng nộ.
Ở trạng thái này, cảnh giới của hắn đã bước vào Võ Đế.
Nhưng trạng thái này không kéo dài được lâu.
Hẳn là muốn cùng với Triệu Thường Côn đồng quy vu tận.
Cảm nhận được khí tức không bình thường cùng sát khí ngút trời của Hỗn Độn Yêu vương, Lan Như Nguyệt khẽ rùng mình, nàng nói với phu quân bằng một giọng lo lắng.
"Thường Côn, chàng hãy cẩn thận!
Thiếp thấy tên này hình như là đang muốn liều với chúng ta"
Nhưng Triệu Thường Côn khi đối diện với một Yêu vương đang trong trạng thái cuồng nộ lại không hề tỏ ra lo lắng, hắn vẫn thản nhiên lấy ra một thanh kiếm trung phẩm cấp từ không gian giới chỉ, sau đó đáp lại lời của Như Nguyệt.
"Nàng không cần lo lắng cho ta, cứ tập trung vào việc thiết lập kết giới là được"
Lan Như Nguyệt khẽ gật đầu.
Hắn sau đó quay về phía Hỗn Độn Yêu vương, khinh dễ.
"Đừng gấp như vậy, rồi ngươi cũng sẽ được đoàn tụ với đám lâu la của ngươi thôi"
"Nhân loại ngông cuồng!
Không biết sống chết!
Bản toạ hiện tại từ vi đã ngang với Võ Đế, bản tọa sẽ tiễn vợ chồng các ngươi xuống cửu tuyền!"
"Có bản lĩnh thì phóng ngựa đến đây!"
Vương Nhất Tự giơ ngón tay ra ngoắc ngoắc về phía Hỗn Độn Yêu vương.
"Chết đi!"
Hỗn Độn Yêu vương một thân nổi sùng, gầm thét, liền vận khí lực một kiếm chém về hướng Triệu Thường Côn.
Thanh đại kiếm trên tay hắn chém ra một đạo kiếm khí khổng lồ, hung hăng lao vun vút về phía hai nhân loại.
Triệu Thường Côn tặc lưỡi, quét ngang kiếm, cũng liền phát ra một đạo kiếm khí.
Đùng!
Hai đạo kiếm khí chém vào nhau tạo nên một vụ nổ lớn, bụi đất bay mù mịt.
Lợi dụng khói bụi che mắt người, Hỗn Độn Yêu vương liền mũi kiếm lao nhanh đến, đâm thẳng về hướng Triệu Thường Côn đang đứng.
Sượt!
Triệu Thường Côn nghiêng người sang một bên vừa kịp né tránh, thanh kiếm trên tay gạt mạnh hất ngang đường lao đến của thanh đại kiếm đồng thời bàn tay còn lại tung chưởng ấn đánh thẳng vào ngực Hỗn Độn Yêu vương khiến tên Yêu vương văng ra khá xa.
Bành!
Hỗn Độn Yêu vương bị một chưởng đánh bật ra nhưng hắn không hề hấn gì, liền vận chưởng ấn đáp trả lại.
Một luồng lửa cực nóng từ bàn tay Hỗn Độn Yêu vương phát ra phừng phừng lao đến chỗ Triệu Thường Côn.
Bành!
Triệu Thường Côn vung nhẹ một đấm liền lập tức triệt tiêu ngọn lửa kia.
Hỗn Độn Yêu vương nhăn mặt.
Chưởng vừa rồi lực lượng là của Võ Đế phát ra, tên nhân loại kia làm sao lại có thể phá giải đơn giản như thế chứ?
Chuyện này cũng quá là vô lý rồi.
Ting!
Còn đang suy nghĩ thì chợt một luồng khí tức sắc bén từ đâu lao vụt đến, Hỗn Độn Yêu vương rất nhanh nhảy sang một bên né tránh.
Mặt đất tại chỗ Hỗn Độn Yêu vương vừa đứng bị xé toạc ra.
Ting!
Ting!
Ting!
Liên tiếp là những luồng khí tức lao nhanh đến chỗ Hỗn Độn Yêu vương khiến hắn phải liên tục né tránh.
'Những luồng khí tức đó phát ra từ chỗ nữ nhân kia?
Đúng là con đàn bà rắc rối!'
Hắn âm trầm nghĩ.
Keng!
Triệu Thường Côn đột nhiên xuất hiện trước mặt Hỗn Độn Yêu vương, một kiếm vung chém xuống.
Hỗn Độn Yêu vương liền giơ ngang thanh đại kiếm đón đỡ.
Bành!
Triệu Thường Côn một cước đá ngang hông Hỗn Độn Yêu vương đem hắn đánh văng ra.
"Yêu vương cảnh giới Võ Đế hoá ra cũng chỉ có vậy a"
Triệu Thường Côn giọng khinh dễ nói.
Hỗn Độn Yêu vương cả giận.
Hắn thân là một Yêu vương thống lĩnh cả một giới, nay lại vì hai cái nhân loại này mà bị hạ nhục.
Cục tức này làm sao mà nuốt cho trôi được chứ?
Hắn gồng mình lên, gầm thét.
Toàn thân phát ra cường hãn khí tức bao quanh.
"Địa Ngục Viêm Hoả!
Luyện hồn trận!"
Hỗn Độn Yêu vương thi triển ra một trận pháp rộng lớn.
Mặt đất xung quanh rung chuyển chợt nứt ra, từ trong những vết nứt một luồng lửa bốc lên dữ dội.
Lửa nhanh chóng lan rộng ra, bao quanh một khu vực rộng lớn.
"Phu quân cẩn thận, ngọn lửa này không phải tầm thường"
Ngồi phía xa Lan Như Nguyệt quan sát nhắc nhở Triệu Thường Côn.
Gương mặt Triệu Thường Côn hiển hiện lên nghiêm túc, hắn nhận ra ngọn lửa này.
Đây là Viêm Hoả của địa ngục, một ngọn lửa không thể nào dập tắt được, trừ khi giết chết kẻ triệu hồi ra ngọn lửa này.
Phải nói, Viêm Hoả Địa ngục là ngọn lửa xếp thứ ba về sức mạnh trong các loại hoả hệ, chuyên thiêu đốt linh hồn.
Đối với phàm nhân khi chạm vào ngọn lửa này lập tức sẽ bị đốt thành tro bụi, kể cả Võ Hoàng Võ Thánh cũng không thể chống chọi lại sức nóng của Viêm Hoả.
Triệu Thường Côn, hắn thì không hề lo lắng về ngọn lửa này.
Đối với hắn, Viêm Hoả Địa ngục cũng không khác gì một ngọn lửa bình thường.
Cái mà hắn lo lắng bây giờ là Lan Như Nguyệt.
Nàng tu vi cảnh giới chỉ mới là Võ Hoàng Tứ phẩm, tuy là có màn chắn hộ thể, nhưng khi bị bao vây bởi Viêm Hoả Địa ngục cũng không thể nào trụ lâu được.
Hơn nữa Như Nguyệt đang là phải tập trung thiết lập kết giới để phong ấn Cửa vào Yêu giới, lúc này đây, phòng bị của nàng là rất yếu.
Hắn cần phải kết thúc sớm cuộc chiến này.
Nghĩ thì dễ nhưng làm mới là khó.
Hỗn Độn Yêu vương đang trong trạng thái cuồng nộ thực lực hiện tại ngang hàng với Võ Đế, lại thêm hắn còn sở hữu Hoả hệ chi thể thức tỉnh, khi đứng bên trong Viêm Hoả Địa ngục, hấp thụ sức mạnh từ ngọn lửa, thực lực của hắn phải nói là càng lúc càng mạnh.
Triệu Thường Côn liền vận thân pháp trực nhảy đến tấn công Hỗn Độn Yêu vương thì chợt những bốn sợi xích xuất hiện từ hư vô lao đến trói chặt chân tay hắn.
Là Xích luyện hồn!
Triệu Thường Côn dùng sức hòng bức những sợi xích này, nhưng hắn càng vùng vẫy những sợi xích càng siết chặt hơn.
Chưa dừng lại ở đó, Viêm Hoả bao quanh hắn bắt đầu từ từ chuyển dạng, hoá hình người.
Lần lượt lần lượt từng phân thân Hoả nhân hình dạng giống hệt Hỗn Độn Yêu vương xuất hiện, khí tức và lực lượng đều không hề thua kém bản thể.
Triệu Thường Côn cặp chân mày nhíu lại, gương mặt hiển hiện lên ngưng trọng.
'Không ngờ một tên Tà chủ của Yêu giới lại có thể triệu hồi ra loại trận pháp mạnh cỡ này, đúng là khinh địch rồi'
Hỗn Độn Yêu vương cười lớn, sau đó âm trầm nhìn Triệu Thường Côn nói
"Bản tọa sẽ cho nhân loại ngu ngốc như ngươi từ từ nếm trải cảm giác đau đớn và tuyệt vọng, muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong!"