Cô ấy biết ý nghĩa của viên ngọc bội đó, nhưng nếu có chút ý tứ với cậu thì tại sao còn chưa bám lấy?
Còn chưa? Thế mà cậu lại dùng từ "còn chưa"?
Trong lòng Sở Minh Hiên kinh ngạc - thì ra sâu trong tiềm thức, cậu lại hi vọng cô ấy sẽ bám theo mình sao?
Giống như lần gặp đầu tiên ngày trước, vừa linh tinh lang tang gọi cậu là Tiểu Hiên Hiên, lại vừa ôm một bụng toàn ý nghĩ xấu xa, cố gắng tìm mọi cách để lừa lấy ngọc bội của cậu... Nếu thời gian có thể quay lại thời khắc ban đầu, thì cậu vẫn sẽ dùng ánh mắt chán ghét đó nhìn cô sao?
Thời gian sẽ thể không quay trở lại, câu hỏi này... cũng không bao giờ có đáp án.
Cậu và Đậu Đậu cùng lắm chỉ là mối quan hệ anh em họ, sau này cũng sẽ không thể phát sinh bất cứ mối quan hệ nào khác nữa. Nhận thức ấy khiến lồng ngực cậu đau đớn, dường như có thứ gì đó ẩn rất sâu rất sâu nơi tận cùng trái tim, nhưng lại bị lưỡi dao sắc bén cứ thế mà đào khoét ra vậy.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com