Cho nên trước khi Sở Minh Hiên cau mày tìm cớ từ chối, thì chú Tư Sở đã giải quyết dứt khoát, "Có, có chứ, cháu là bạn gái của Minh Hiên mà!"
Minh Hiên à Minh Hiên, không phải chú Tư vừa muốn giúp cháu lại vừa muốn phá cháu đâu. Thực sự là… việc này… nó vốn dĩ là một chuyện rất khó khăn! Chú giúp cháu thì ai giúp chú đây? Cho nên ngày mai vẫn phải xem tạo hóa của cháu thế nào thôi.
Chú Tư đã nói vậy rồi, Sở Minh Hiên còn có thể nói gì được nữa? Chẳng lẽ cậu lại nói em đừng đến nữa, nhìn thấy em là anh thấy phiền à?
Không không không, đạo đức của cậu tuyệt đối không cho phéo cậu làm như vậy. Cho dù trong lòng cậu thực sự nghĩ như thế, nhưng ngoài mặt vẫn buộc phải thể hiện sự nho nhã, "Được, lúc đó anh đến đón em."
Lạc Thi Nhã cười, đem theo chút hân hoan, đem theo chút e thẹn, "Minh Hiên, anh nói xem, chúng ta thế này có được coi là ra mắt người lớn không?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com