Nghe Mạc sư nói thế, đám người Triệu Nhã nhìn nhau, vẻ mặt cũng hơi do dự.
Thời gian bọn họ tiếp xúc với Trương sư không được bao lâu, nhưng cũng biết thầy ấy vốn không thích phiền phức.
Nếu như biết cả bọn chạy đến học viện Thiên Vũ đại náo, thậm chí suýt nữa trở mặt với một thầy giáo của học viện, chỉ sợ thầy ấy sẽ không vui thật.
Nhưng cứ vậy mà đi, bảo bọn họ làm sao có thể nuốt trôi cục tức này được?
"Mạc sư, ngài là Danh Sư, vậy làm phiền ngài phân xử cho chúng ta. Cuộc tỉ thí vừa rồi, nếu như không phải do vị này nhúng tay, vậy chắc chắn Mộc Tuyết Tình đã thua rồi. Hơn nữa, thua mà không thừa nhận thì cũng thôi, thế mà còn nói hòa nhau.."
Trịnh Dương cực kỳ tức giận.
"Được rồi, bất kể thế nào thì thầy Liễu cũng là thầy giáo, hãy chừa chút mặt mũi cho thầy ấy. Còn bên phía Trương sư, ta sẽ giải thích giúp cho các ngươi, hắn sẽ không tức giận cũng sẽ không trách tội các ngươi!"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com