Sau khi bản tin truyền hình kết thúc, Hoắc Thiệu Hằng không tắt tivi. Anh đứng dậy đi tới cửa sổ thông ra ban công, từ từ kéo cửa bước ra ngoài. Tiện tay đóng cửa sổ lại xong, Hoắc Thiệu Hằng châm một điếu thuốc, hút một hơi thật sâu.
Khách sạn cao cấp anh thuê này không phải là một tòa nhà siêu cao, chỉ có hai mươi tầng. Phòng của anh ở tầng mười tám.
Đứng ở ban công tầng mười tám nhìn xuống dưới, những ngọn đèn đường trước ban công như những đốm sáng li ti, khiến cho từ tầng sáu trở xuống là cả một khoảng không gian sáng sủa, nhưng từ tầng trên trở lên lại tối đến nỗi đưa tay không thấy năm ngón.
Đốm lửa ở ngón tay anh lập lòe như đang chìm nổi theo tâm trạng của anh vậy.
Nhưng anh không hề bị hoảng loạn.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com